“Kẻ nào?”
Nhà trú ẩn mà năm đó Hạ Vũ dựng lên đã trở nên đổ nát vì bỏ hoang nhiều năm, giờ đây nó trở thành nơi ở của đám ăn mày.
Sau khi Hạ Tài xông vào, mười mấy người ăn mày lập tức đứng dậy.
Cho dù chỉ là ăn mày, ăn mặc rách rưới nhưng bọn họ cũng không phải là người dễ bị ức hiếp, kẻ nào cũng mang trong mình những bí mật bẩn thỉu không thể nói.
Nhìn thấy Hạ Tài, bọn họ liền trở nên cảnh giác, cầm vũ khí lên, ánh mắt dần trở nên âm u.
Trong đó thủ lĩnh của đám người này vẫn đang ung dung ngồi sưởi ấm bên đống lửa. Hắn ta cầm cái gậy lớn để nhặt rác lên, đó cũng chính là vũ khí của hẳn ta.
“Mau đuổi bọn họ ra ngoài, kẻ nào dám cản đường sẽ bị giết chết!” Hạ Vũ một mình đứng chặn Từ Bân và Từ Tuấn, đồng thời ra lệnh cho Hạ Tài.
“Đầu chết đi!”
Hạ Tài vung đao lên, đúng lúc ông chuẩn bị bắt đầu đại khai sát giới (1),thế nhưng thủ lĩnh của đám ăn mày bỗng sửng sốt: “Thứ phu nhân?”
(1): chém giết toàn bộ
Vận Trúc vội vàng hét lên: “Hạ Tài, dừng tay!”
Hóa ra Vận Trúc là người có tấm lòng lương thiện, cho dù cuộc sống của bản thân cũng không mấy khá khẩm, nhưng bà thường xuyên giúp đỡ những người ăn mày khi đi ra ngoài.
Đồ ăn và tiền bạc mà bà đưa tuy chẳng đáng là bao, nhưng dù sao bản thân bà cũng rất nghèo, vậy nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-kiem-giet-than/3395425/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.