Trên chiến trường lúc nào cũng có thể phát động quân lực để gây chiến này, Vũ Lam Trạch Văn chọn cách đàm phán thay vì gây chiến.
Thiên Quân Vũ Thần - Vũ Thần Trương Lăng ngồi trên đài tinh quang gác chân thoải mái ăn nho đợi xem hắn tính làm gì.
Hắn ném đao trên tay xuống đất đoạn nhìn Vũ Thần Trương Lăng một lúc rồi nói: "Trận chiến hàng ngàn hàng vạn năm nay dừng ở đây thôi."
Trương Lăng ném nho vào miệng "ồ" một tiếng rồi hỏi: "Lý do?"
Hắn ta đáp: "Hai bên đã giao chiến hàng vạn năm nay, tổn thất là không nhỏ. Cớ gì chúng ta lại cứ phải đánh đấm qua lại? Ta thấy chúng ta dừng lại ở đây là được rồi, đừng vì một lý do do tổ tiên để lại mà tiếp tục cuộc chiến vô nghĩa này nữa."
Trương Lăng hắn hạ chân xuống nhìn hắn ta đoạn cười khinh hắn ta một cái rồi cầm bình lên rót rượu vào chén đoạn nói: "Đó là ngươi thấy, còn ta thì không."
Hắn nhìn Vũ Thần Trương Lăng đoạn nói: "Ngươi là Thiên Quân, chắc hẳn cũng quan tâm đến thần dân của mình chứ? Ta tin chắc rằng ngươi cũng nhìn thấy sự thoái hóa của tộc nhân. Nếu ngươi đình chiến, tộc ta sẽ trao đổi Cẩm Đỏ với các ngươi."
Vũ Thần Trương Lăng nhíu mày hạ chân ngồi dậy muốn xem hắn nói gì tiếp.
Vũ Lam Trạch Văn cười nói: "Tộc ta chiếm lãnh thổ của Thổ Thần nơi vốn có rất nhiều Cẩm Đỏ có thể làm tẩy thủy hoán cốt giúp đột phá tiên cảnh, vì vốn đó mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gioi-than-chien/2802716/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.