Sáng sớm thức dậy hai người mặt kề gần nhau, Vũ Thần Trương Lăng nhìn đường nét của hắn ta không một điểm chết, tất cả đều rất tinh xảo, sống động, nhưng khoảnh khắc này cũng chỉ có khi hắn ta nhắm mắt ngủ, đến lúc hắn ta mở miệng cùng với ánh mắt luôn đưa tình liên tục thì lại khiến hắn muốn đấm hắn ta vô cùng.
Nhưng ánh mắt này của hắn ta rất linh hoạt, thật sự là thứ hút hồn duy nhất mà hắn nhìn vào không muốn ra, trước kia mắng ai là yêu nghiệt chứ? Giờ ai mới là yêu nghiệt?
Vũ Thần Trương Lăng bực bội mà bóp mũi hắn ta, hắn ta nắm lấy tay hắn đoạn nói: "Mới sáng ra mà phu nhân đã muốn ám sát phu quân sao?"
Hắn rụt tay lại, mồm lại mạnh miệng nói: "Ta còn hận không thể cho người xuống âm phủ vạn lần, bóp mũi ngươi tính là gì?"
Hắn ta búng tai hắn đoạn nói: "Lại mạnh miệng."
Hắn sờ tay lên tai đỏ ửng, hắn ta thấy vậy liền chạm tay lên tay hắn, gỡ tay hắn ra khỏi tai hắn rồi xoa nhẹ vành tai đỏ ửng lại còn cười.
Hắn ta là ngứa đòn, chắc chắn là vậy, Vũ Thần Trương Lăng nắm đấm căng cứng thật sự muốn đánh hắn ta bay đi cái đầu này.
Mấy ngày sau tại hội bắn tên thường niên ở Vũ Thần, Vũ Lam được mời đến, hai bên đều mang đến những dũng tướng cơ thể săn chắc, dũng mãnh, hiếu thắng.
Hoá thú đều được thả ra ồ ạt, đây có thể là những tội nhân hoặc yêu thú tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gioi-than-chien/2802694/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.