Người trước mặt hắn thân hình nhỏ nhắn, cao còn không quá ngực hắn, hắn nhướn mày nhìn người dưới thân mới nói: "Nếu không sao rồi thì có thể tránh đường cho ta đi."
Tiểu mĩ nhân nghe vậy liền lúng túng vội vã bước sang bên tránh đường cho hắn ta đi, lúc hắn bước sang bên, Võ Thần Nguyên nghe thấy tiếng chuông vang từ người hắn giống hệt với âm thanh mà trong mơ hắn lúc nào cũng sẽ nghe thấy mỗi lần mĩ nhân kia xuất hiện nên hắn ta liền quay đầu lại nhìn xuống thân tiểu mĩ nhân kia thấy chiếc chuông lắc treo ở hông thật sự giống với cái mà lần đầu hắn ta gặp tiểu mĩ nhân ấy.
Hắn ta mới cúi người xuống nâng bộ chuông lên đoạn nói: "Ngươi có thể ngẩng đầu lên cho ta nhìn được không?"
Tiểu mĩ nhân không hiểu, cũng không dám ngẩng đầu lên đoạn nghĩ - Ta còn phải đi gặp quận chúa thiên tiên nữa, ai rảnh mà ngẩng đầu cho ngươi ngắm.
Hắn ta thì vẫn đợi, còn hắn thì nghĩ rồi nói thẳng: "Tướng thần, ta với ngài vốn không quen, gặp nhau lần đầu mà mất thời gian như này không hợp lễ tiết. Vẫn là tha cho phàm nhân đi gặp quận chúa xin được về trần."
Hắn ta nghe thấy hai chữ quận chúa trong đầu liền liên tưởng đến ngay Vũ Thần Lưu Âm mới cười nghĩ bụng - Ra là người của quận chúa, vậy mà ta lại cứ phải mong ngóng tìm đông ngó tây mà không thấy người.
Hắn ta với Vũ Thần Lưu Âm vốn là bạn thân, ngỏ lời xin về một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gioi-than-chien/2802683/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.