Thế suy cho cùng cô có tác dụng gì?
Sau khi tự hoài nghi giá trị tồn tại của bản thân, Yvonne đã biết thân biết phận không xuất hiện trước mặt đôi tình nhân yêu nhau mấy trăm năm mà cứ như trẻ con mới biết yêu lần đầu kia nữa. May mà du thuyền rất rộng, nhiều thứ giải trí, chỉ cần tai thính mắt tinh là sẽ không nhỡ bước vào thế giới hai người của họ.
Vì Oregon và Ansbach không có chuyện gì gấp nên lúc bắt đầu đã dặn thuyền trưởng không cần lái quá nhanh, nếu thời tiết tốt có thể lái chậm một chút để họ thưởng thức phong cảnh dọc đường đi, còn thời tiết xấu thì càng phải lái chậm, an toàn là trên hết. Các thuyền viên vui vẻ thoải mái, những ngày đẹp trời còn giăng lưới đánh cá.
Oregon bị mùi cá thu hút, kéo Ansbach ra khỏi rạp chiếu phim để anh khỏi rúc mãi trong đó làm chuyện xấu. Vừa lên tới boong thuyền, hai người đã nghe thấy một trận hô hoán, sau đó là tiếng xì xầm bàn luận.
Y tò mò bước đến xem thử, phát hiện toàn bộ số cá bắt được đều nằm im trong lưới như chết cả rồi.
Thuyền trưởng là một ông già nhạy bén nhìn xa trông rộng, tự xưng đời trước chính là một con cá mập, đời này vì biển mà sinh ra, xông pha trên mặt nước đã hơn năm mươi năm, kinh nghiệm phong phú, dày dặn. Nghe đồn ông ta có dòng máu của người Viking. Nhìn thấy cá chết, sắc mặt ông ta hơi đổi và nói: “Tăng tốc.”
Oregon hỏi ông: “Lũ cá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gioi-he-liet-that-lac-phong-an/2254917/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.