Lựa chọn cuối cùng là gì.
Mèo đen đã quá quen với cách đối xử chiều chuộng tận trời của Ansbach, trong chốc lát phải nhớ lại bộ mặt hung tàn của anh năm xưa khiến nó lúc về cứ ủ rũ, rúc miết trong lòng anh chả buồn động đậy.
Ansbach vừa chột dạ vừa lo lắng, vòng tay ôm mèo vô thức siết lại.
Mèo đen há miệng cắn cho anh một cái.
Ngón tay Ansbach khẽ nhúc nhích nhưng lại thôi, nhẹ giọng bảo: “Cắn từ từ, coi chừng đau răng.”
Mèo đen: “…” Tự dưng không nỡ cắn nữa.
Thấy nó không cắn nữa, Ansbach lôi mông nó đặt lên vai, hơi nghiêng đầu để lộ cổ và nói: “Hay là cắn ở đây đi?”
Mèo đen im lặng nhìn anh.
Ansbach nói: “Giải khát ấy mà.”
“…” Mèo đen dè dặt liếm mấy cái.
Mắt Ansbach hơi đỏ lên.
Mèo đen giật thót. Đừng nói hồi nãy là lạt mềm buộc chặt, cố ý thử nó nha? Nhưng nó cũng đâu có cắn câu, sao lại không vui thế kia.
Ansbach nghiêng đầu nhìn nó.
Mèo đen chớp mắt, lộ ra ánh nhìn hết sức đáng yêu và vô tội, sau đó kêu lên một tiếng đầy vẻ nịnh nọt.
Ansbach nâng mặt nó lên hạ xuống một nụ hôn chan chứa tình cảm.
Mèo đen: “…” Hú hồn, cứ tưởng bên kia cắn cổ còn bên này cắn mặt chứ.
“Tiếp đến tụi mình đi đâu đây?” Ansbach cố gắng khống chế cảm xúc mang mèo đen lên đường.
Mèo đen dùng đuôi quất nhẹ vào gáy anh ba lần.
Ansbach mỉm cười: “Em suy nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gioi-he-liet-that-lac-phong-an/2254869/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.