Rốt cuộc là đồng minh của ai?
Lần thứ hai đến thành Bright là vào một ngày mưa. Tí tách tí tách, mưa lất phất rơi dệt nên màn sương khói mờ ảo, cách ly tòa thành với thế giới phồn hoa bên ngoài.
Macewen lái xe ngày đêm, giờ đang đứng trong trạm để đổ xăng chạy thẳng tới thành Bright.
Huyết tộc tị nạn đều đã bỏ đi, nhưng thành quả họ mang lại vẫn đang khoe sắc rực rỡ.
Xe dừng dưới chân núi, Oregon bồng mèo dắt Yvonne đi lên. Ả đã bị cho uống thuốc an thần do Macewen tìm được, chỉ có vậy ả mới chịu ngoan ngoãn không tìm cách bỏ trốn nữa. Chỉ tiếc cho mái tóc của ả, sau bao phen dày vò, cuối cùng đã chẳng còn lại sợi nào mà chỉ thấy rõ chân tóc lởm chởm – Hậu quả của việc bị giật một cách bạo lực. Khuôn mặt trái lại được bảo vệ hoàn hảo, chẳng qua khi ả tỉnh táo, mặt mày lúc nào cũng nhăn nhúm khiến người khác khó lòng nhận ra mặt thật.
Oregon đến trước cửa, giơ tay chuẩn bị gõ nhẹ.
Lúc này đây anh tuyệt đối không ngờ, thành Bright đang có một vị khách vô cùng cao quý tới thăm.
Trước khi vị khách này đến, hai vị chủ nhân của thành Bright cũng không ngờ.
Sau khi khách đến, hai vị chủ nhân…
Baal: “Địa ngục bị thiên đường chiếm đóng rồi hả, ngay cả ngươi cũng phải ra ngoài ăn xin?”
Vương Tiểu Minh: “Hoan nghênh tới làm khách ở nhà tôi!”
“Quả nhiên ta vẫn thích nghe tiếng người.” Mammon dùng tay phủi đi bụi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gioi-he-liet-that-lac-phong-an/2254821/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.