Uy Vũ nghe theo lời Trần Niệm Lâm, đạp chân gas, trực tiếp tông đổ cái cổng mỏng manh chỉ được vẻ bề ngoài của nhà họ Tô. Mui xe đã được bọc thép cẩn thận, chuyên dùng trong quân đội, chỉ một cú đâm như vậy chưa đủ để khiến nó biến dạng.
Nhà họ Tô đang quây quần dùng bữa, nghe thấy tiếng động bên ngoài thì ai nấy đều giật mình, vội mở camera giám sát ra xem. Họ nhìn thấy xe của Trần Niệm Lâm đang tiến vào đỗ trước sảnh, không biết người đàn ông này tới đây vì việc gì.
Chỉ một lát sau Trần Niệm Lâm đã xuất hiện trong phòng khách nhà họ Tô, anh ngồi vắt chân trên ghế, tư thái giống hệt một vị vương giả, còn người nhà họ Tô thì chen chúc ngồi một góc.
Từ Tĩnh Lan là người mở miệng đầu tiên: “Cửu gia, không biết hôm nay cơn gió nào đưa cậu tới đây? Sao cậu không báo trước để chúng tôi tiếp đón được chu đáo hơn?”
Trần Niệm Lâm không đáp lại, chỉ liếc nhìn Uy Vũ đứng bên cạnh, cấp dưới của anh lập tức hiểu ý, tiến lên trước một bước:
“Tất cả những người không mang họ Tô tránh hết mặt đi.”
Từ Tĩnh Lan đâu dám làm trái, bà ta lập tức phẩy tay cho người hầu trong nhà lui hết xuống, cả phòng khách chỉ còn lại Từ Tĩnh Lan, Trần Niệm Lâm và Uy Vũ.
“Không biết Cửu gia có ý gì?”
“Đứa bé đó đâu?” Trần Niệm Lâm hững hờ buông một câu đã khiến Từ Tĩnh Lan giật thót, bà ta gượng cười:
“Cửu gia, đứa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-truy-the-troi-buoc-em-ben-minh/3076621/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.