Những ngày sau đó, Trần Niệm Lâm không còn xuất hiện nữa, chỉ có Trịnh Sâm luôn ở bên túc trực, thế nhưng Tô Ý Hoan gần như tuyệt thực, cô ăn rất ít, ngủ rất ít, cả người gầy đi rất nhiều, mặt mày xanh xao.
Cho đến khi ông cụ Trần dắt tay Trần Tĩnh Di xuất hiện ở cửa.
Hôm đó, Tô Ý Hoan đang ngồi thẫn thờ nhìn ra đám hoa ngoài cửa sổ như thường lệ, một giọng nói lảnh lót vang lên thu hút sự chú ý của cô.
"Mẹ! Đậu Đậu đến thăm mẹ này!"
Dứt lời, bóng dáng nhỏ bé ôm theo một bó hoa lưu ly thơm ngát chạy đến cạnh giường, cô bé giơ bó hoa ra trước mặt Tô Ý Hoan: "Tặng mẹ!"
"Cảm ơn con gái yêu!" Tô Ý Hoan nhìn thấy con gái, đằng sau là ông cụ Trần đang chậm chạp chống gậy bước vào, tinh thần cô cũng tươi tỉnh lên trông thấy.
"Ông nội!"
Trần Tĩnh Di thấy mẹ nhận hoa xong thì vội vàng lên lên giường, ngồi bên cạnh Tô Ý Hoan, áp tai xuống bụng cô lắng nghe, được một lúc lại đổi sang tai kia, hàng lông mày cứ chau chặt lại.
"Đậu Đậu, con làm gì thế?"
"Hừ! Chẳng nghe thấy gì cả." Trần Tĩnh Di bĩu môi: "Con đang nghe xem em bé đang làm gì, đang ngủ hay đang thức."
Tô Ý Hoan cười nhẹ, trong lòng lại thầm mắng chửi Trần Niệm Lâm. Chắc chắn là anh ta để lộ chuyện ra cho ông nội và Đậu Đậu biết, nếu không sao họ có thể tới đây lúc này.
"Em bé còn bé xíu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-truy-the-troi-buoc-em-ben-minh/3076559/chuong-58.html