“Cửu gia, cửu gia, Diệp Uyển… Diệp Uyển tỉnh rồi.”
Trần Niệm Lâm nghe thấy vậy, lập tức chuyển hướng lái thẳng tới bệnh viện 108.
Đã rất lâu rồi anh không đặt chân tới đây, bình thường chỉ có Uy Vũ mang theo quà cáp và định kỳ tới kiểm tra.
Lúc bước vào trong phòng bệnh, Trần Niệm Lâm ngửi thấy mùi huân hương trong máy xông tinh dầu, anh khẽ nhíu mày.
Lúc này các bác sĩ đang tất bật đứng xung quanh giường bệnh kiểm tra, Lục Cẩm Hoa cũng đừng một góc xa xa, vẻ mặt vô cùng lo âu.
“Ban nãy… rõ ràng tôi thấy ngón tay của Diệp Uyển khẽ cử động.”
Trần Niệm Lâm vẫn ngồi trên ghế sofa, tay chống cằm, chờ các bác sĩ kiểm tra rồi đưa ra kết luận.
Một lúc sau, cuộc hội chẩn ngay tại phòng bệnh đã kết thúc, Cố Bắc Thần là người đầu tiên đi tới trước mặt Trần Niệm Lâm và Lục Cẩm Hoa:
“Có thể là người nhà đã nhìn nhầm, cũng có thể xảy ra trường hợp bệnh nhân có những phản xạ bước đầu, tuy nhiên còn cách thời gian khôi phục ý thực rất xa. Hiện tại Cố tiểu thư vẫn đang trong trạng thái cũ, không có dấu hiệu nào sẽ tỉnh lại ngay. Chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi sát sao và đưa ra phác đồ điều trị phù hợp.”
“Ừm.” Trần Niệm Lâm gật đầu, sau đó đứng dậy đi ra cửa: “Cố phu nhân, nếu không còn việc gì khác, tôi trở về doanh trại đây.”
“Được, Cửu gia bận trăm công nghìn việc, cậu cứ đi đi, cứ đi đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-truy-the-troi-buoc-em-ben-minh/3076550/chuong-62.html