“Để tôi lái!” Diệp Ứng Đình nhìn vẻ mặt vừa u ám lại vừa gấp gáp của Trần Niệm Lâm, chủ động cầm lấy chìa khóa xe rồi đỡ anh dậy. Trần Niệm Lâm gạt tay ra.
“Tôi vẫn chưa say đến mức ấy, đi!”
Hai người đàn ông vội vã thanh toán rồi chạy xuống bãi đỗ xe. Ngồi lên xe, Trần Niệm Lâm lập tức một tay thắt dây an toàn, một tay còn lại bấm số gọi cho Trịnh Sâm.
Không có người nghe.
Gọi cho Uy Vũ.
Cũng không có người nghe.
Trần Niệm Lâm trong lúc bực bội mới nhớ ra hôm nay cả hai có ca gác đêm, vật dụng tùy thân đều phải cất ở tủ cá nhân khóa kín. Anh đập tay xuống đùi mình, gắt gỏng: “Chết tiệt! Cậu có thể lái nhanh hơn không?”
Diệp Ứng Đình cười khổ: “Đại ca, con đường này có máy bắn tốc độ, đi hết đoạn này tôi lập tức tăng tốc. Vả lại cô nhóc nhà cậu ở đây không ai thân thích, còn có thể đi đâu được chứ?”
Quả thật là không ai thân thích, nhà họ Tô đã sụp đổ hoàn toàn, vợ chồng Từ Tĩnh Lan phải bán nhà, bán tháo công ty, quay về quê an hưởng tuổi già sớm, Tô Giản Nhu đã bị bắt giam vào tù, còn chưa đến ngày tuyên án đã được phát hiện treo cổ tự tử trong phòng vệ sinh trại giam.
“…” Trần Niệm Lâm im lặng không nói gì, đúng là Tô Ý Hoan không có người thân thích ở Diệp Thành này, nhưng nếu cô đã muốn chạy trốn, chắc chắn đã có chuẩn bị từ trước. Nhưng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-truy-the-troi-buoc-em-ben-minh/3076515/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.