Cùng với tiếng hét đầy giận dữ của một người đàn ông, Cố Diệp Uyển bị túm tóc lôi xuống dưới đất. Cô ta hét lên thất thanh, đến khi nhìn rõ người đứng ở cửa, khuôn mặt tái mét, vẻ ướt át ban nãy đã biến đi đâu mất, thay vào đó là dáng vẻ sợ sệt ngồi ôm lấy mình.
“Lão… lão gia…”
Người đàn ông đứng ngoài cửa dáng vẻ béo nục nịch, khuôn mặt bặm trợn đang hết sức phẫn nộ.
Lớp da trải gió sương nhăn nheo lúc này đang vặn vẹo, độ tuổi đã trên dưới 50. Ông ta đi tới, túm tóc Cố Diệp Uyển giật ngược lại, nhìn cơ thể trần truồng chỉ còn sót lại chiếc quần lót lọt khe màu đỏ bên dưới, giọng gằn lên:
“Giỏi lắm, nể mặt lão già nhà họ Cố mới cho mày làm bà bảy, thế mà còn không biết điều, dám nhân lúc tao không ở đây để mèo mả gà đồng với thằng trai bao kia? Mày chê tao không đủ làm mày thỏa mãn phải không? Hả?”
Cố Diệp Uyển run rẩy bò lên ôm lấy chân người đàn ông: “Không, anh hiểu lầm rồi, là anh ta bắt ép em, em vốn chỉ muốn bắt anh ta về để trả thù, để dạy dỗ thôi, lão gia, anh phải tin em..”
“Tin?” Người đàn ông kia nheo mắt: “Khà khà, được, tao tin… Người đâu!”
“Có!”
Sau tiếng quát, đám chân tay ở sau lưng ông ta xông lên, Trần Niệm Lâm liếc mắt thấy trong số đó có vài kẻ từng xuất hiện trong buổi đấu giá, vậy thì người đàn ông này có lẽ là kẻ đứng sau tổ chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-truy-the-troi-buoc-em-ben-minh/3076510/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.