Mười phút sau, phục vụ đã mang đồ ăn đến cho hai người. Hai tô cơm chiên đầy ắp, thơm ngát lan tỏa khắp cả phòng. 
- Chúc hai anh chị ăn ngon! 
- Cảm ơn cô nhé! 
Vừa ngửi thấy mùi đồ ăn, cái bụng cô càng thêm cồn cào, vừa cảm ơn nhân viên phục vụ xong liền lao vào ăn như hổ đói. Từ sáng đến giờ ngồi trong xe đi cùng Cửu Châu, cô cũng thấm mệt rồi, khi ăn, mùi vị cơm chiên ngon hơn hẳn. Triệu Gia Hân ăn được nửa tổ cơm liền lấy cốc trà sữa bên cạnh, ngửa cổ uống ừng ực. Rồi xúc đầy cơm đưa lên miệng, uống nước ừng ực. Cô mải ăn đến nỗi quên mất cả sự hiện diện của một người. 
- Em làm gì mà ăn như thể bị bỏ đói mấy ngày vậy? Ăn từ từ thôi kẻo nghẹn chết đó. 
Trái ngược với dáng vẻ chết đói của cô, Cửu Châu dường như vẫn giữ nguyên phong thái trầm tĩnh, khí chất vương giả ngút trời. Hắn từ tốn xúc cơm, từng muỗng từng muỗng một đều điềm tĩnh, không vương vãi, gọn gàng sạch sẽ. 
- Nếu đói thì gọi tiếp, không ai ăn mất phần của em đâu. 
Chỉ nhìn cô ăn thôi là hắn đã thấy no rồi. Nhớ hôm qua khi hai người ăn cùng nhau, cô có vẻ dề chừng. Vậy mà hôm nay, Triệu Gia Hân lại có thể phơi bày hết tính xấu trước mặt hắn mà không cần che lấp. Cô như thế, Cửu Châu mới cảm thấy dễ chịu. Ít ra hắn được đối diện với con người thật của cô và hắn cũng biết rằng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924202/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.