Lâm Uyển Đình? Sao lần nào cô cũng xuất hiện đột ngột vậy? Tại sao mỗi khi chị Sa Hạnh gọi cho tôi thì đều bị cô cướp máy? 
Cái số cô cũng khổ quá! Đi một vòng rồi cuối cùng vẫn gặp lại cô ta. Né Lâm Uyển Đình như né tà, vậy mà cô ta cứ tự động tìm đến cô để gây sự. Chắc là thấy cuộc đời quá nhàm chán, không có việc gì làm nên mới như vậy. Cơ mà sao bao nhiêu người như thế, tại sao có mỗi Triệu Gia Hân bị Lâm Uyển Đình nhắm tới? 
"Nghe nói, cô đang thử vai Trần San San trong bộ phim tôi làm nữ chính?" 
- Đúng rồi, cô nắm thông tin cũng nhanh nhỉ. 
Đây không phải là một câu hỏi mà là một câu trần thuật, sâu xa hơn, nó hàm chứa ngữ khí mỉa mai. 
"Không cần khen ngợi, chuyện đó có khó gì với tôi?" 
- Ồ! Đúng nhỉ, tôi lỡ quên mất, cô chính là tiểu thư lá ngọc cành vàng của nhà họ Lâm danh giá, Lâm Uyển Đình mà. Chuyện đó đối với cô thì khó gì chứ. 
"Vậy nên..." 
Triệu Gia Hân nghe tiếng nước chảy, rồi tiếng vang của chén. Cô đoán là Lâm Uyển Đình đang uống trà với tư thế rất là sang chảnh. Triệu Gia Hân im lặng, chờ cô ta nói tiếp. 
"Tôi có lòng tốt nói cho cô biết, vai diễn đó, cô đừng mơ mà có được." 
- Cô lại phát điên gì à? 
"Hừ, tôi không thích là không được. Chỉ cần cô muốn thì tôi sẽ lấy đi tất cả " 
- Vui lắm à?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924196/chuong-23.html