Tôi... Tôi xin lỗi! Tôi không biết những gì em phải trải qua. Thực sự xin lỗi! 
Giờ phút này, ngoài xin lỗi ra hắn không biết nói gì. Cửu Châu nắm eo Triệu Gia Hân, ôm chặt cô vào lòng. Hắn đặt càm lên đầu cô, vừa ân hận, vừa đau xót: 
- Triệu Gia Hân, tôi sai rồi. Đừng khóc nữa! Là tôi đáng chết, tôi đáng chết khi không bảo vệ được em mà còn nổi giận với em. Tôi không nên mắng em, sỉ nhục em như thế. Tôi xin lỗi! Xin lỗi em rất nhiều! Em đừng khóc nữa, chúng ta làm hòa đi được không? 
Mùi thơm bạc hà từ người hắn phả xuống, xộc vào mũi cô. Hai mắt Triệu Gia Hân mông lung, cô bị hắn ôm chặt, đầu áp vào ngực hắn, có thể nghe thấy tiếng tim đập thình thịch và hơi thở gấp gáp của Cửu Châu. Cô không còn hơi sức đâu mà gào thét nữa, chỉ biết gục vào ngực hắn thì thào, nức nở: 
- Tôi không có phản bội anh, cũng chưa từng có ý định phản bội anh. Cửu Châu anh phải tin tôi. Tôi không nói dối. Tôi sẽ không làm chuyện hèn hạ như vậy. Tin tôi. Anh phải tin tôi. Tôi không phải là loại phụ nữ như anh nghĩ đâu. 
Đây là thời khắc cô yếu lòng nhất, cũng là giây phút cô cần có một người ở bên cạnh để an ủi, để yêu thương. Và hắn chính là người làm việc đó. 
Hắn ôm chặt cô hơn nữa, xoa xoa mái tóc mềm mại của cô, thành khẩn nói: 
- Tôi tin em, tôi tin em. Đương nhiên là phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924162/chuong-38.html