Cửu Châu rất khổ sở khi phải chịu đựng sự giày vò này. Mặt hắn bây giờ còn khó coi hơn cả là khóc. Hắn cố lấy lí trí, tìm vị trí chiếc áo ngủ ban nãy hắn tìm cho cô.
Đồ thì lấy được rồi, nhưng bây giờ phải mặc như thế nào mới là quan trọng. Triệu Gia Hân cứ cự quậy như con sâu ngủ làm hắn ngứa ngáy cả người, như có hàng ngàn con kiến bò vào da thịt hắn.
Cửu Châu cẩn thận bế Triệu Gia Hân nằm lên đùi mình rồi từ từ mặc đồ. Vì bị làm phiền lúc đang ngủ, lông mi cô cau lại, cổ họng phát ra những âm thanh rên rỉ thay cho lời muốn nói. Nhưng đối với Cửu Châu, hành động này của cô giống như đang cố tình khiêu khích hắn vậy. Dục vọng của hắn nổi lên, ánh mắt tối sầm lại, thời khắc này chỉ muốn đem cô nuốt vào bụng cho thỏa cơn thèm khát.
- Chết tiệt! Triệu Gia Hân! Em đang khiêu khích sự nhẫn nại của tôi đấy à?
Nhưng cuối cùng thì Cửu Châu vẫn đè nén lại dục vọng, không đụng chạm vào cô. Phải là một con người nghị lực lắm mới có thể nhìn thấy thân hình trần truồng của một cô gái mà vẫn có thể nhắm mắt cho qua được, đáng khâm phục hơn nữa đó chính là cô gái mà người đàn ông ấy yêu đến tận xương tủy. Dù trên thương trường có tàn nhẫn bao nhiêu thì ít nhất bây giờ, hắn vẫn chứng tỏ được mình là một người đàn ông tốt. Vì nếu yêu thật lòng, chẳng người đàn ông nào ép buộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924153/chuong-43.html