Một tiếng đồng hồ trôi qua, chiếc xe vẫn chưa chịu dừng lại. Triệu Gia Hân hết ngáp ngắn ngáp dài rồi lại đặt tay lên cửa sổ ngắm nhìn khung cảnh hai bên đường. Dương Hạo Nhiên lái xe quá chậm, so với tốc độ của một chiếc xe ô tô, chậm đến nỗi cô cảm tưởng như hắn chỉ chạy hơn năm mươi ki lô mét một giờ. Bực mình, Triệu Gia Hân quay sang Dương hạo Nhiên:
- Này, Dương Hạo Nhiên! Anh mới có bằng lái hay sao mà lái xe chậm vậy? Còn chậm hơn tôi khi đi xe máy nữa.
Anh ta nhún vai tỏ vẻ vô tội, miệng còn ngân nga vài câu hát vu vơ. Không phải anh đi chậm vì không đi xe không thạo, mà là anh muốn đi chậm để có thời gian bên cô nhiều hơn. Không biết từ bao giờ, Dương Hạo Nhiên ấy lại phải đi làm trò trước một người con gái nữa.
- Chậm hơn cô đi xe máy á? Vậy chứng tỏ là cô
đi quá ẩu tả rồi. Còn vượt cả ô tô nữa.
- Anh bị điên à? Ý tôi là anh đi chậm đó.
- Cô yên tâm, còn lâu mới đến giờ. Tôi đi chậm nhưng đi cẩn thận. Lỡ đâu có việc gì xảy ra lại mất công bị cô báo oán.
Dù là thích ở bên cô thật nhưng Dương Hạo Nhiên đâu có cái gan mà nói ra sự thật ấy. Anh chỉ đành lái sang một câu chuyện khác.
Triệu Gia Hân bĩu môi, lẩm bẩm điều gì đó. Hắn biết cô đang không hài lòng với thái độ của mình. Hừ, rõ ràng người lôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924086/chuong-77.html