Tôi xin lỗi, có lẽ từ giờ tôi sẽ không thương em nữa.
Cuối cùng thì người đàn ông ấy vẫn không giữ trọn vẹn lời hứa mà tìm cách bắt nhốt con.
Hai hàng nước mắt của Triệu Gia Hân khẽ lăn trên gò má, chảy dài sang hai bên, thấm đẫm cả một mảng gối lớn.
- Cửu Châu, cầu xin anh tha cho tôi đi! Chúng ta chấm dứt đi! Tôi không thể ở bên anh được nữa.
Cô gái với đôi mắt đắm lệ không ngừng van xin người đàn ông trước mặt. Cô đẹp tựa đóa hồng kiêu hãnh, khiến ta chỉ muốn nâng niu nhưng lại không cách nào chạm vào được.
Cô sai rồi, sai từ hai năm trước, từ khi cô cứu lấy hắn đã sai rồi. Đáng ra, khi ấy cô nên bỏ mặc, mặc kệ sống chết của Cửu Châu thì giờ đây đã không có chuyện hắn yêu cô, rồi đem cái tình yêu mù quáng của mình trói buộc cô rồi.
- Em đang nói gì vậy? Hả Hân Nhi? Em là người của tôi, sao tôi có thể để em đi được?
Hắn tiến lại bàn, lấy sẵn chai rượu đang còn dang dở trên bàn rót vào ly, ung dung thưởng thức ly rượu trên tay, môi mỏng khẽ nở nụ cười yêu nghiệt.
Cửu Châu hắn sẽ trở lại làm con người lạnh lùng tàn khốc trước kia. Cố gắng che giấu bản chất thực sự bằng vẻ dịu dàng, ôn hòa đến mấy cô cũng chẳng thèm bận lòng. Vậy tại sao hắn cứ phải sống bằng bộ mặt giả dối kia chứ.
Từ bây giờ, hắn sẽ chính thức coi cô như sủng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-sung-the-thinh-tiet-che/2924076/chuong-84.html