Không biết nàng... Lại phải chịu bao nhiêu đau đớn. Bàn tay cầm kiếm của Sở Cuồng siết chặt. Từ thời khắc Nhẫm Cửu bị bắt đi, Sở Cuồng đã biết Bạch Quý muốn dùng Nhẫm Cửu để nghiên cứu, Bạch Quý sẽ không làm hại tính mạng nàng. Nhưng Sở Cuồng lại không thể nào biết được nghiên cứu này sẽ mang đến bao nhiêu đau khổ cho Nhẫm Cửu.
Tin tức hắn phát ra từ thiết bị liên lạc ở căn cứ dưới đất của Bạch Quý đã được phát hiện. Lực lượng được phái đến dù không phải quân chủ lực của hạm đội nhưng cũng thừa đủ để đối phó Bạch Quý. Mấy ngày nay tất cả mọi chuyện đều được tiến hành đâu vào đấy theo kế hoạch của hắn. Trinh thám dò xét, lập ra kế hoạch, bắt đầu tấn công, mỗi một bước đều đúng như hắn dự tính, không hề có gì sai lệch. Nhưng dù đã tính trước mọi chuyện, chỉ cần nghĩ đến Nhẫm Cửu là hắn lại khó kiềm chế sự nôn nóng và bất an cuồn cuộn trong lòng.
Sở Cuồng khống chế tâm tình, đưa mắt nhìn Bạch Quý: “Ai nói với ngươi đó là cơ giáp của ta?”
Bạch Quý nghe vậy, sắc mặt cuối cùng cũng thay đổi.
Sở Cuồng lạnh lùng nói: “Hạm đội Bình Minh đã phái tổ chiến đấu số năm đến chi viện, hỗ trợ ta thanh trừng các nhân viên phản bội. Tất cả các ngươi đừng mong trốn được.”
Hắn vừa nói xong thì một tiếng nổ rất lớn vang lên, sức ép không khí tràn tới làm mái tóc Bạch Quý rối bù. Phía bên kia đã có hai cơ giáp vượt qua hành lang vào trong đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-dung-lam-vay/23284/quyen-2-chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.