Sở Cuồng: “Ta sẽ bảo vệ chàng.”
Giọng nói này không ngừng vang vọng trong đầu hắn, như một tia sáng trong bóng tối, xé nát những quá khứ tanh hôi và dơ bẩn đó.
“Ta thích chàng…”
Cùng với tiếng thì thầm này truyền vào tai hắn, từ phía ánh sáng đó Nhẫm Cửu lao tới như bay, ôm lấy hắn, ghì chặt đầu hắn vào lòng như bảo vệ vật báu quý giá nhất của mình, nhắc lại hết lần này tới lần khác: “Ta thích chàng, ta sẽ bảo vệ chàng.” Giọng nói ấm áp như ánh nắng ngày đông, sưởi ấm hai má lạnh buốt của hắn, xua đi tất cả những tối tăm ẩn giấu trong góc khuất.
Hàng mi rung động, đôi mắt đen trong trẻo mở ra. Đập vào mắt là đầu giường gỗ có khắc hoa dưới ánh nến sáng bừng, gỗ đàn hương đen, một loại gỗ quý hiếm. Mũi hắn ngửi thấy mùi bồ kết, không độc, số lượng vi khuẩn ít. Thân thể chạm vào chăn bông mềm mại, bộ quân phục cứng cáp của hắn đã bị cởi ra, tiếng chuông báo động vang lên trong đầu hắn, đang định bật dậy lại nghe thấy bên cạnh có một giọng nói khẽ thì thầm: “Sở Cuồng…”
Sở Cuồng khựng lại, nhìn sang bên cạnh. Nhẫm Cửu dựa đầu vào cạnh giường, môi mở ra, nước miếng từ miệng Nhẫm Cửu chảy xuống ga trải giường. Nhẫm Cửu ngủ rất ngon, vô thức chép miệng như đang ăn món gì đó rất ngon lành. Trong ấn tượng của Sở Cuồng, đã nhiều ngày hắn không thấy Nhẫm Cửu ngủ ngon như vậy. Cuộc sống lúc nào cũng phải nơm nớp lo sợ, mấy ngày nay nhất định đã làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-dung-lam-vay/23236/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.