Nhà gì? Nhẫm Cửu ngây người.
“Nơi để bài tiết!” Sở Cuồng gần như nghiến răng nghiến lợi nói, “Nhanh…”
Nhẫm Cửu lại ngẩn ra, thuốc X dược tính mạnh ông chủ hiệu thuốc vỗ ngực đảm bảo, thì ra… đối với Sở Cuồng lại là thuốc xổ mạnh…
Đồ bán thuốc giả khốn kiếp!
Không cho Nhẫm Cửu nghĩ thêm, bàn tay níu cổ tay Nhẫm Cửu của Sở Cuồng siết chặt, hắn không nói nên lời nữa, Nhẫm Cửu vội nói: “Chàng buông ta ra đã, ta để bô dưới giường đó, ta lấy ra cho chàng. Chàng mắc quá thì cứ ở đây…”
“Không… không thể hiểu nổi!” Sở Cuồng nhịn cơn đau quằn quại trong bụng, “Đây rõ ràng là chỗ ngủ! Làm sao có thể…” Chưa dứt lời, hắn đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, sắc mặt càng khó coi hơn, “Cô nói mấy ngày nay tôi ngủ trên chiếc giường có giấu bô ở dưới sao?” Hắn như sắp phát điên.
Nhẫm Cửu gãi đầu: “Có gì không đúng sao?”
Cằm Sở Cuồng co giật một hồi, hắn gần như nghe thấy được con người xưa nay luôn khắc chế của mình đang gào thét trong lòng, không đúng! Vô cùng không đúng! Trong vật bài tiết có bao nhiêu bệnh khuẩn các người không biết sao! Là nguồn sinh trưởng của bao nhiêu bệnh khuẩn truyền nhiễm các người không biết sao! Tại sao còn có thể trấn tĩnh như vậy! Tại sao còn có thể điềm nhiên hỏi hắn “Có gì không đúng sao?”!
Có chỗ nào là đúng đâu!
Tinh cầu này không bình thường! Những con người này đều không bình thường!
Bụng lại quặn đau, sắc mặt Sở Cuồng tái xanh, hắn dùng tinh thần mạnh mẽ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-gia-dung-lam-vay/22975/quyen-1-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.