Gần trưa, tại toà Vọng Nguyệt, nơi đặt trụ sở của tập đoàn Mộ thị.
Tầng một, đại sảnh.
“Anh Lâm, anh, tối hôm qua anh ngủ không ngon sao?”
Mạnh Tuyết Nhi mặc bộ lễ phục trang trọng của tập đoàn Mộ thị, thấy trong lúc nói chuyện với mình, thi thoảng Lâm Phi lại ngáp một cái. Cô gái chớp chớp đôi mắt xinh đẹp, nhìn xung quanh một lượt rồi tự động viên bản thân, nhỏ giọng hỏi thăm Lâm Phi.
“Tuyết Nhi à, em còn nhỏ, có một số chuyện anh Lâm có nói em cũng không hiểu, sau này lớn lên em sẽ hiểu.”
Lâm Phi, người không ngủ gần như cả đêm, trả lời Mạnh Tuyết Nhi với vẻ bơ phờ.
Không thể trách Lâm Phi trả lời quá tuỳ tiện, không biết suy nghĩ cho cảm xúc của Mạnh Tuyết Nhi. Trên thực tế, Lâm Phi luôn để ý đến cô gái ngây thơ, đơn thuần Mạnh Tuyết Nhi này.
Lâm Phi trả lời qua loa lấy lệ với Mạnh Tuyết Nhi một phần là bởi hắn đang buồn ngủ, nhưng hơn cả là vì… hắn không có tâm trạng!
Không phải vì nhìn thấy cô bé thuần khiết Mạnh Tuyết Nhi mà hắn không có tâm trạng, là vì đêm qua cô vợ giám đốc Mộ San San chủ động nên hắn mới không có tâm trạng.
Ban đầu, Lâm Phi đã kéo được Mộ San San đang cắn cánh tay mình từ phòng làm việc đến phòng khách, nhân lúc dì Quế đang có ở đó thì kéo cô ta vào phòng tắm luôn.
Theo tính cách lạnh lùng khác thường của giám đốc Mộ San San thì khi người chồng rẻ tiền Lâm Phi kéo cô vào phòng tắm, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710632/chuong-394.html