“Vợ ơi, đột nhiên anh nhớ ra anh còn vài việc cần làm. Hai người cứ nói chuyện đi, anh đi trước đây.”
Trong câu lạc bộ thể dục thể thao Quốc tế Hồng Cốc trung thâm thành phố Trung Hải. Sau khi nhận ra tổng giám đốc tập đoàn Hồng Cốc là Tô Thanh Lam, người mà ngay khi Lâm Phi mới về thành phố Trung Hải còn đang bán hàng rong ở Thiên Kiều, hắn đã từng cứu và lên giường cùng. Lâm Phi thật sự chẳng khác gì đang ngồi trên thảm đinh. Hắn bịa đại một lý do để chuồn đi.
Nhưng ngặt nỗi, Tô Thanh Lam cũng nhận ra hắn. Mặc dù cô ta vẫn chưa để lộ ra có gì khác thường và vẫn còn chuyện trò với tổng giám đốc lạnh lùng Mộ San San nhưng đôi mắt cô ta thì cứ chốc chốc liếc sang Lâm Phi đôi cái với ý tứ rất rõ ràng muốn cho Lâm Phi biết rằng cô ta vẫn chưa quên đoạn tình duyên đó của hai người.
Đã nhận ra Lâm Phi, lại còn gặp hắn ở địa bàn của mình, Tô Thanh Lam sao có thể dễ dàng để Lâm Phi đi trong khi trong lòng cô ta còn đang hết sức phức tạp chứ.
“Anh Lâm vội gì chứ. Tôi và tổng giám đốc Mộ cũng là bạn lâu năm rồi. Lần đầu gặp mặt, lẽ nào anh Lâm không định cho tôi có cơ hội làm quen sao?”
Làm quen cái mẹ gì cơ chứ. Trên người cô từ trên xuống dưới có chỗ nào mà tôi còn lạ, cô còn muốn quen thêm cái quái gì nữa?
Tô Thanh Lam vừa lên tiếng, Lâm Phi biết liền là không có gì tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710583/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.