Trong văn phòng Mộ San San ở tầng 26 toà nhà Vọng Nguyệt. Sau khi nhận được sự cho phép của Mộ San San, Hứa Doanh Doanh cuối cùng cũng vào được văn phòng tổng giám đốc sau một hồi bị Thẩm Huyên ngăn lại ở tầng một. Vừa vào văn phòng tổng giám đốc của Mộ San San, đôi chân nhỏ đi giày vải kia như lắp thêm lớp lò xo, cả người Hứa Doanh Doanh lao như tên bay vào lòng Lâm Phi.
Lâm Phi vốn còn đang mải nghĩ ngợi xem ban ngày ban mặt thế này cô nhóc chạy tới công ty tìm hắn làm gì thì sau khi cô nhóc nhào vào lòng, hắn chỉ biết ngẩn người trơ mắt nhìn.
Người cũng thẫn thờ không kém còn có cả Thẩm Huyên vừa đưa Hứa Doanh Doanh vào văn phòng Mộ San San nữa.
Mặc dù thư ký Thẩm sau khi nhận được điện thoại của lễ tân liền chạy luôn sang phòng Mộ San San thêm mắm dặm muối về Lâm Phi.
Có điều đều là người trưởng thành cả, Thẩm Huyên chỉ muốn cố ý bôi bác hắn chút thôi. Nhưng với sức tưởng tượng của mình, cô không thể nào ngờ nổi chỉ một cô nhóc Hứa Doanh Doanh tuổi còn non nớt này mà lại có thể thốt ra câu nói như vậy.
Không chỉ mình Thẩm Huyên mà ngay cả là một người đã quá quen với tính cách của Hứa Doanh Doanh như Lâm Phi đương nhiên cũng không ngờ tới.
Lâm Phi không phải không biết nha đầu Hứa Doanh Doanh đến tìm hắn chủ yếu chẳng phải việc gì tốt đẹp cho cam. Ở một mức độ nào đó mà nói thì Lâm Phi cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý rằng cô nhóc sẽ gây chuyện rồi tìm hắn thu dọn tàn tích rồi.
Với khả năng gây chuyện của Hứa Doanh Doanh thì Lâm Phi cũng đã thu dọn tàn tích cho cô nhóc không phải một hai lần nữa.
Dù gì Hứa Doanh Doanh còn nhỏ, Lâm Phi cũng không ngại giúp cô nhóc thu dọn tàn dư. Đối với nha đầu như Hứa Doanh Doanh mặc dù Lâm Phi không thể hiện ra sự thân mật hay gần gũi quá nhiều nhưng trong thâm tâm hắn lại không hề ghét một người có tính cách nghịch ngợm cổ quái như cô.
Có điều đương nhiên Lâm Phi không thể ngờ nổi nha đầu Hứa Doanh Doanh lại tới công ty tìm hắn rồi chủ động nhào vào lòng hắn đã đành, bây giờ cô nhóc lại còn chủ động nói ra một câu kinh thiên động địa thế này nữa.
Mặc dù nếu riêng tư mà Hứa Doanh Doanh tự cho mình là vợ bé của Lâm Phi thì hắn cũng không phải uốn lại cách tự xưng đó của cô nhóc làm gì.
Thế nhưng đối với một người lúc cần có não lại như không, cần mông lại chả có tí mông như Hứa Doanh Doanh thì Lâm Phi đương nhiên chẳng ôm mấy hy vọng.
Hắn không giáo huấn Hứa Doanh Doanh nghiêm khắc giúp cô nhóc sửa lại cách xưng hô cũng là vì hắn hiểu rõ cái tính đánh cũng không chừa của Hứa Doanh Doanh. Nói cũng như không nên Lâm Phi mới chẳng buồn lãng phí thời gian.
Đương nhiên nguyên nhân chủ yếu vẫn là vì hắn không mấy để tâm đến Hứa Doanh Doanh.
Nhưng ngặt nỗi nha đầu Hứa Doanh Doanh không biết ăn nhầm phải cái gì mà cứ sống chết chạy đến đòi hắn cưới.
Nếu như lúc riêng tư có hai chú cháu thì cũng chẳng sao đâu vì dù sao Lâm Phi cũng không phải không biết tính cách Hứa Doanh Doanh. Nha đầu này nghĩ gì thì nghĩ, chỉ cần một cái tét là cô nhóc tỉnh lại.
Thế nhưng đây là văn phòng của Mộ San San đấy. Là chồng Mộ San San nên Lâm Phi không thể nào làm vậy được.
Những cái khác không bàn, chỉ riêng đôi mắt lạnh như hàn băng có thể khiến người đối diện phải hoá đá kia cũng đủ khiến Lâm Phi chết đứ đừ rồi.
“Phó phòng Lâm, nếu không có việc gì thì anh có thể đi được rồi.”
Vốn dĩ Mộ San San không vui vì việc Lâm Phi đi cả đêm không về thì bây giờ không thể chịu nổi thêm nên lập tức ra giọng đuổi khách.
Trước đó khi gặp Hứa Doanh Doanh ở nhà hàng Mỹ Thực Lâm, mặc dù cô nhóc từng tự nhận là vợ bé của Lâm Phi nhưng cũng vì tuổi Hứa Doanh Doanh còn nhỏ nên tổng giám đốc Mộ cũng không mấy để tâm đến mối quan hệ giữa Hứa Doanh Doanh và Lâm Phi làm gì.
Nói tóm lại, Mộ San San không nghĩ rằng giữa Hứa Doanh Doanh và Lâm Phi có điều gì khiến cô phải cảnh giác, thậm chí là ghen tuông.
Thế nhưng hôm nay Hứa Doanh Doanh giữa ban ngày ban mặt lại tìm tới tận văn phòng đòi Lâm Phi cưới cô nhóc. Cho dù dự định của cô nhóc là gì thì với mối quan hệ vợ chống vốn dĩ đã quá phức tạp của Mộ San San và Lâm Phi thì tổng giám đốc Mộ có độ lượng thế nào cũng không thể nào chấp nhận được.
Cô bảo Lâm Phi đi khỏi không hẳn là vì không muốn tìm hiểu lý do vì sao Hứa Doanh Doanh muốn Lâm Phi cưới cô nhóc mà vì cô sợ rằng nếu tiếp tục để Lâm Phi ở văn phòng làm việc của mình thì cô sẽ không thể chịu nổi mà nổi điên lên mất.
Nếu như chỉ có một mình Lâm Phi thì tổng giám đốc Mộ đương nhiên cũng không ngại mà giáo huấn cho Lâm Phi một bài. Bây giờ lại còn có cả Thẩm Huyên và đương nhiên chủ yếu vẫn là vì có cả Hứa Doanh Doanh ở đây nên nghĩ đến địa vị của mình cũng như mối quan hệ vợ chồng chưa được công bố giữa hai người mà tổng giám đốc Mộ mới kiềm chế lại.
Mắt không thấy thì lòng không phiền. Nói tóm lại, tổng giám đốc Mộ đang nghĩ như vậy đấy.
Bốp!
“Nha đầu thối, nếu cháu còn muốn cái mông này thì cháu còn năm giây giải thích mọi việc với chú.”
Mộ San San đuổi khách. Nếu như cô còn bắt hắn phải giải thích lý do vì sao tối qua không về nhà thì Lâm Phi tuyệt đối sẽ không nói thêm lời nào mà chuồn thẳng.
Vì những việc như thế căn bản không thể nào có thể giải thích được, cả hai bên đều ngầm hiểu được. Đợi Mộ San San nguôi giận thì việc này coi như cũng qua.
Thế nhưng câu nói kinh thiên động địa kia của Hứa Doanh Doanh nếu như không giải thích ngay trước mặt Mộ San San thì đúng là nguy thật rồi.
Bây giờ đi luôn thì có lẽ sẽ bình an vô sự lúc này nhưng sau này có vào được nhà hay không thì đương nhiên là cả vấn đề.
Một câu nói của Hứa Doanh Doanh ở một mức độ nào đó mà nói đã đề cập đến vị trí người vợ chính thất của Lâm Phi là Mộ San San đây.
Mặc dù mối quan hệ vợ chồng giữa hai người đã có sự cải thiện nhất định, nhưng Lâm Phi lại không cho rằng Mộ San San có thể độ lượng đến mức cho phép một cô nha đầu mới mười mấy tuổi uy hiếp đến vị trí chính thất của mình.
“Đại thúc, người ta thật sự muốn gả cho chú mà.”
“Cháu còn ba giây để cứu lấy cái mông của mình.”
“Cháu, cháu sắp phải nhập học rồi.”
“Còn gì nữa?”
“Cháu, cháu nhập học là chuẩn bị phải lên cấp ba, áp lực cấp ba khủng khiếp lắm.”
“Sau đó thì sao?”
“Lên cấp ba cháu không có thời gian chơi. Lỡ năm sau không thi được thì mẹ cháu chắc chắn lại bắt cháu ôn tập. Cháu điên mất.”
“Cho nên?”
“Đại thúc, chú cưới cháu đi, để cháu không cần phải đi học nữa.”
“Có vậy à?”
“Có vậy thôi. Đại thúc, chú nhất định không được nhẫn tâm để cháu phải chịu khổ. Chú nhất định cưới cháu, phải không?”
Phải phải cái mẹ gì cơ chứ!
Sau khi hiểu được lý do mà Hứa Doanh Doanh chạy đến đây. Với một người có tâm lý vững vàng như Lâm Phi thì cũng sắp sở chịu không nổi đến nơi rồi…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]