Đêm đen như mực.
Trong biệt thự Hoa Hồng, đại bản doanh của hội Hoa Hồng Gai ở phía Tây thành phố Trung Hải.
Mọi nhứ vẫn diễn ra như bình thường.
Mặc dù biệt thự Hoa Hồng nằm ở vùng ngoại ô của thành phố Trung Hải nhưng vì dân số thành phố Trung Hải đông, bình thường cũng chỉ vào buổi tối, thi thoảng cũng sẽ có vài chiếc xe qua lại.
Thế nhưng đêm nay xung quanh biệt thự Hoa Hồng lại yên tĩnh đến lạ.
Một sự khủng bố khó có thể miêu tả, vô hình chung bao trùm quanh biệt thự Hoa Hồng.
“Tam Gia sắp đến rồi. Lệnh xuống dưới bảo anh em chuẩn bị cho tốt. Tối nay Tam Gia đích thân đến hiện trường, nhất định phải bảo anh em xốc lại tinh thần xử lý Hoa Hồng Gai.”
“Anh Báo, anh yên tâm đi. Mấy ngày nay, anh em đã nín nhịn lắm rồi. Chỉ đợi tối nay được trút giận thôi.”
“Được rồi, mau đi thôi.”
Hơn một nghìn mét bên ngoài biệt thự Hoa Hồng có một bóng đen đang nằm rạp xuống đất. Dưới ánh trăng rọi, có thể nhận ra bóng người này vô cùng lực lưỡng, cao lớn vạm vỡ, chiều cao cũng phải đến hai mét. Mặc dù người này nằm rạp dưới đất nhưng lại có một thần sắc vô cùng khó nói, giống như con mãnh hổ nằm trên núi, bất cứ lúc nào cũng có thể vùng lên.
Thông qua người vừa nhận lệnh rời đi và cách xưng hô với người đang nằm núp ở dưới đất cũng như cuộc hội thoại giữa hai người, nếu như một ai đó quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710539/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.