Sáng hôm sau, Lâm Phi và Lăng Vi Vi ngồi khoang hạng nhất bay từ Ninh Châu về Trung Hải.
“Xin lỗi anh Lâm Phi.”
Từ khi máy bay cất cánh đến giờ, Lăng Vi Vi vẫn luôn ủ rũ, thỉnh thoảng cô lại lén nhìn Lâm Phi. Cuối cùng khi đã đủ dũng khí, cô mới xin lỗi hắn.
Suy cho cùng cũng là trưởng phòng Lăng tiền trảm hậu tấu đưa Lâm Phi tới Ninh Châu công tác. Nếu như chuyến này bình an vô sự, hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, tiện thể hưởng thụ thế giới riêng của hai người thì Lăng Vi Vi cũng không cần thiết phải xin lỗi hắn.
Nhưng thực tế lại khác. Mặc dù Lăng Vi Vi đã moi được chứng cứ phạm tội của La Trung Tuấn, giải quyết được tất cả nguy hiểm tiềm ẩn của công ty con ở Ninh Châu nhưng nếu như lúc đó Lâm Phi không tới kịp, chắc chắn cô đã xuống địa ngục rồi.
Lâm Phi cứu thoát cô khỏi tay đám người La Trung Tuấn, vậy mà trưởng phòng Lăng lại bắt tay với Ninh Kỳ định bỏ rơi Lâm Phi. Ở một góc độ nào đó, nếu như giữa hai người không có quan hệ tình cảm, hành động này của cô đã bị coi là vô lương tâm rồi.
Mặc dù chuyện cô và Ninh Kỳ bắt tay nhau định bỏ rơi Lâm Phi và chuyện hắn cứu hai người khỏi tay bọn La Trung Tuấn cũng có sự liên quan trước sau, nhưng quá trình như thế nào không quan trọng.
Quan trọng là kết quả, bất kể cô và Ninh Kỳ bỏ rơi Lâm Phi vì lý do gì, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710531/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.