Cửa sân bay thành phố Ninh Châu, bên cạnh Lâm Phi là hai người đẹp.
Bên trái là Ninh Kỳ với khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà, cô mặc bộ đồng phục của tiếp viên hàng không, dáng người uyển chuyển không kém phần bốc lửa. Bên phải hắn là Lăng Vi Vi với mái tóc đen nhánh được búi cao, đôi mắt trong như nước hồ thu long lanh xinh đẹp, cô có khuôn mặt xinh đẹp với làn da láng mịn, phía bên dưới cái cổ trắng ngần kia là bộ ngực nảy nở như muốn bức ra khỏi lớp áo.
Cả hai người con gái đều có dung nhan tuyệt sắc, khí chất ngất trời.
Sau khi bị Lâm Phi ấn xuống va li rồi dày vò một lượt, lúc này cả hai cô gái vẫn có thể bám lấy Lâm Phi mà đứng thẳng quả thật không hề dễ dàng gì. Khí chất gì gì đó tạm thời bọn họ không còn quan tâm đến nữa.
“Anh nói, Lăng Vi Vi à…”
Lâm Phi đợi hồi lâu, chẳng còn chút kiên nhẫn nào cả. Hắn vừa lên tiếng, còn chưa kịp nói lên cảm xúc trong lòng thì Ninh Kỳ đã nạt nộ.
“Anh nói cái gì mà anh nói, tên họ Lâm này, anh chính là kẻ lừa đảo bậc nhất thiên hạ, vô liêm sỉ, khốn nạn. Tại sao tôi lại có thể đen đủi thế này, sao tôi lại quen anh cơ chứ. Quen biết anh là việc sai lầm nhất trong đời tôi.”
Ninh Kỳ kích động như vậy có một phần nguyên nhân là vì trước mặt bao nhiêu tiếp viên hàng không và hành khách cô bị Lâm Phi vỗ vào mông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710513/chuong-334.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.