Tầng mười bảy tòa Vọng Nguyệt, văn phòng làm việc của Thẩm Bội Ni, Lâm Phi vừa buồn bã vừa đau lòng.
Lâm Phi vốn định lên đây thăm Cố Tiểu Luy và Diệp Văn Văn, chống lưng cho hai cô bé để họ khỏi bị người ta ghen ghét bắt nạt.
Mặc dù vừa ra khỏi thang máy đã bị Thẩm Bội Ni trưởng thành quyến rũ này chặn đường nhưng rõ ràng Lâm Phi cũng không ngại tới văn phòng cô ngồi một lát.
Chỉ là cho dù trí tưởng tượng của phó phòng Lâm phong phú tới mức nào cũng không thể ngờ được, Thẩm Bội Ni đó lại biết chuyện hắn đi công tác cùng Lăng Vi Vi.
Ban đầu hắn còn tưởng chuyện này chỉ ba người, Mộ San San, Lăng Vi Vi và hắn biết thôi.
Nhưng Thẩm Bội Ni đã phát hiện ra, phó phòng Lâm cũng chỉ có thể đối mặt.
“Bội Ni à, chuyện này em cũng vừa được thông báo, sao chị lại biết?”
“Làm sao chị biết quan trọng lắm sao?”
“Cũng không quá quan trọng nhưng có một điều em phải giải thích. Em có thể dùng nhân cách mình bảo đảm, chuyện này...”
“Em à, chị quen em lâu như vậy rồi, thực sự không cảm thấy nhân cách em đáng để chị tin.”
“Mặc kệ chị tin hay không, em cũng phải nói. Chuyện này em không hề biết gì trước đó.”
“Nói vậy thì em bị ép không làm gì được rồi. Nếu đã như vậy, vậy thì bây giờ chúng ta đi tìm sếp Mộ xin sếp cử người khác đi. Không nể mặt Sư cũng nể mặt Phật, chị tin sếp sẽ nể tình cô chị mà nể mặt chị một chút.”
“Như vậy sao mà được! Chuyện của em, sao có thể để chị Bội Ni cầu xin giúp. Bội Ni, chị không cần nói nữa. Em đã nghĩ kỹ rồi, để chứng minh em là người đàn ông có năng lực, em cảm thấy đã tới lúc mình xây dựng sự nghiệp rồi. Là người đàn ông của chị, cho dù biết chuyến này nguy hiểm bốn bề, thập tử nhất sinh, em cũng chịu!”
“Em à, chị không cần em phải chứng minh gì cả, em chỉ cần ở bên chị là được.”
“Không lẽ chị muốn nuôi em?”
“Chị chỉ muốn em ở bên cạnh bảo vệ chị.”
“Em có thể bảo đảm với chị, cho dù tạm thời em không ở bên cạnh chị, em cũng sẽ không để chị chịu bất cứ tổn hại nào.”
“Em không ở bên cạnh, chị không yên lòng.”
Một câu chín chữ đủ để nói lên tình sâu nghĩa nặng Thẩm Bội Ni dành cho Lâm Phi.
Nhìn tình ý miên man như muốn làm tan chảy hắn trong đôi mắt phượng thon dài của Thẩm Bội Ni, Lâm Phi trầm ngâm.
Thẩm Bội Ni cưng nựng này đã nói tới mức đó, cho dù phó phòng Lâm có tài uốn ba tất lưỡi cũng không nói được gì. Điều duy nhất hắn có thể làm chính là đưa tay ôm lấy cô vào lòng, hưởng thụ giây phút ngọt ngào này.
Nằm trong lòng Lâm Phi, ngửi được mùi đàn ông hừng hực của hắn, Thẩm Bội Ni nhẹ nhàng khép đôi mắt phượng nở nụ cười ngây ngất.
Mặc dù không thể khiến Lâm Phi từ bỏ việc đi công tác cùng Lăng Vi Vi nhưng cô cũng đã đạt được mục đích của mình, vì vậy...cô mỉm cười.
Thực ra mục đích cảu Thẩm Bội Ni rất đơn giản, cô ngồi chờ trước cửa thang máy lôi Lâm Phi tới văn phòng mình chính là muốn trước khi Lâm Phi đi cùng Lăng Vi Vi, khiến hắn hiểu rằng, ở tập đoàn Mộ Thị còn có muột người phụ nữ cần được hắn che chở.
Cô làm những chuyện này chỉ muốn khơi gợi sự bảo vệ của Lâm Phi dành cho mình, ghi dấu ấn sâu đậm nhất vào trái tim hắn. Cho dù Lâm Phi đi công tác cùng Lăng Vi Vi nhưng trong lòng hắn vẫn luôn có hình bóng cô.
Đây chính là điều khác biệt giữa Thẩm Bội Ni và những cô gái khác. Cô trưởng thành, hiểu biết nên hiểu thế nào kinh doanh tình yêu của mình.
................
“Bội Ni à, em muốn bàn với chị một chuyện.” Một lúc sau, bầu không khí sặc mùi tình ái trong văn phòng Thẩm Bội Ni cũng dịu xuống, Lâm Phi cúi đầu nhìn người phụ nữ đang ở trong lòng mình nhẹ nhàng cất tiếng.
Thẩm Bội Ni cũng ngẩng đầu nhìn hắn, đôi mắt phượng quyến rũ vẫn thấm đượm ý tình chớp nhẹ: “Sao, không lẽ em cắn rứt lương tâm định đưa chị đi Ninh Châu cùng hả?”
“Chị nghĩ nhiều rồi.”
Lâm Phi toát mồ hôi, trưởng phòng xinh đẹp Lăng Vi Vi tiền trảm hậu tấu tìm Mộ San San báo danh trước, đưa hắn cùng đi công tác Ninh Châu chẳng qua là vì muốn có cơ hội ở riêng với phó phòng Lâm hắn. Nếu như Lâm Phi dám đưa Thẩm Bội Ni đi cùng, không đợi tới lúc lên máy bay, e rằng mới tới sân bay, Lăng Vi Vi đã liều mạng với hắn rồi.
Lần trước, liên hoan hai phòng an ninh và hành chính tổng hợp, Thẩm Bội Ni đi cùng, Lăng Vi Vi đã lườm hắn không ít lần.
Nếu như không có Mộ San San, chắc chắn trưởng phòng xinh đẹp đó sẽ không để Lâm Phi đi dễ dàng như vậy.
Bởi vì mâu thuẫn giữa Thẩm Bội Ni và Lăng Vi Vi, phó phòng Lâm ở giữa cũng chịu tội không ít lần, nếu như thực sự đưa Thẩm Bội Ni đi cùng, chẳng khác nào tự tìm chỗ chết.
“Bội Ni, phòng Marketing của chị có phải vừa có thêm hai thực tập sinh không?” Tuy ôm người đẹp trong lòng nhưng Lâm Phi không quên lý do hắn tới đây.
Đôi mắt phượng thon dài quyến rũ của Thẩm Bội Ni xoay tròn, đôi môi mềm khẽ mở: “Đúng là có hai thực tập sinh, nghe nói còn tặng em một giỏ hoa quả?”
“Hết cách rồi, Bội Ni chị cũng biết đấy, đàn ông đẹp trai như em rất có sự hấp dẫn với nữ sinh.”
“Chị luôn cảm thấy đẹp trai nhất không phải là ngoại hình bên ngoài mà là trách nhiệm của em với người bên cạnh.”
“Đừng nói những câu kích động như vậy, em sợ sẽ không nhịn được mà cởi quần áo chị đấy.”
“Cũng không phải em chưa cởi bao giờ.”
Mẹ kiếp! Không thể khép nép một chút sao!
“Gần đây công việc của em bận tối mắt tối mũi, cần hai trợ lý.”
“Vì vậy, em muốn tới lấy người chỗ chị?”
“Lấy người chỉ là phụ, cái chính vẫn là thăm chị.”
“Nể tình em biết nói chuyện như vậy, chỉ cần họ không có ý kiến gì, chị sẽ điều hai cô bé về chỗ em. Nhưng, phải đợi hai cô bé đó thực tập xong.”
“Thật sao?!”
“Đương nhiên, nhưng chị còn có một điều kiện.”
“Nói ra xem xem.”
“Tối nay theo chị về nhà uống rượu.”
“Chị chắc chị có một điều kiện chứ?!”
“Chị chắc, chỉ là không biết em có đồng ý không?”
Nhìn đôi mắt mê hồn tới vô tận của Thẩm Bội Ni, Lâm Phi cảm thấy hạnh phúc tới quá bất ngờ gật đầu lia lịa.
Rượu vang và người đẹp, đêm dài đằng đẵng, không đi chính là kẻ ngốc!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]