Khuôn viên nhà họ Phương ở phía Nam thành phố Trung Hải.
Trong khu biệt thự của Phương Chấn Đào - gia chủ nhà họ Lâm, bầu không khí trở nên nặng nề.
Phương Văn Hi mặc bộ đồ âu màu trắng đứng thẳng người chắp tay ra sau phía bên trong phòng khách, sắc mặt hắn tối sầm đến đáng sợ. Nếu như quan sát kỹ có thể nhận ra sự tức tối hằn học, thấp thoáng thêm vài phần sát khí đang cuồn cuộn trong mắt Phương Văn Hi.
Phía trước Phương Văn Hi chính là Phương Chấn Đào đang ngồi ở vị trí trung tâm, vị trí gia chủ, thần sắc chưa có gì thay đổi.
“Bố, con…”
Sau khi kể lại toàn bộ sự việc gặp phải khi ở khách sạn Hoàng Gia mà vẫn không nhận được câu trả lời từ phía Phương Chấn Đào, Phương Văn Hi cuối cùng cũng không thể nào nhịn nổi mà lên tiếng.
“Có gì đợi lát nữa rồi nói. Uống trà đi.” Phương Chấn Đào khoát tay ngắt lời Phương Văn Hi ý bảo hắn nâng chén trà phía trước mặt lên.
“Con uống không nổi.” Lúc đi hào hứng, lúc về cụt hứng thất bại, không những không thể hạ gục Lâm Phi mà ngược lại còn để tuột Mỹ Thực Lâm khó khăn lắm mới giành về vào tay Lâm Phi. Phương Văn Hi sao có thể uống nổi chén trà này. Cũng vì đang đứng trước mặt Phương Chấn Đào, nếu không thì e rằng Phương Văn Hi đã nổi cơn lôi đình từ lâu rồi.
Từ nhỏ tới lớn được sống trong gấm nhung lụa là, chưa bao giờ Phương Văn Hi phải chịu cảnh ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710482/chuong-319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.