“Vợ ơi, người phụ nữ đang phát biểu đó là ai?” Sau khi bữa tiệc bắt đầu, Lâm Phi bị Mộ San San kéo vào trong sảnh chính. Tới khi nhìn rõ người phụ nữ đang phát biểu trên sân khấu, hắn ngẩn người một lúc lâu, sau đó vội vàng hỏi nhỏ Mộ San San.
“Có liên quan gì với anh sao?” Biết rõ bản tính của Lâm Phi nên vừa thấy hắn vô duyên vô cớ hỏi tới người phụ nữ khác, sếp Mộ không khỏi phản cảm.
“Đúng là có một chút.”
“Hả?!”
“Anh lo lát nữa cô ta sẽ xuống dụ dỗ anh, tới lúc đó vợ nhớ bảo vệ anh đó.”
“Anh không tự sướng thì chết à?!”
“Anh chỉ làm công tác tư tưởng trước cho em kẻo lát nữa em lại tự đánh quân mình.”
Phó phòng Lâm đúng là đang nói sự thật, nếu như người phụ nữ trên sân khấu đó nhận ra hắn, xử lý không xong sẽ thành một trận đánh hội đồng.
Là một người chồng, Lâm Phi cảm thấy hắn có nghĩa vụ phải chuẩn bị tinh thần cho Mộ San San.
“Vợ à, em vẫn chưa nói anh biết cô ta là ai?” Thấy Mộ San San nói được một nửa thì không nói nữa, Lâm Phi không nhịn nỗi thắc mắc hỏi lần thứ hai.
“Cố Lan Chi.”
“Tên cũng được đấy, làm gì?”
“Dạ hội từ thiện tối nay do chính quyền Trung Hải tổ chức, cô ta ở trên bục phát biểu, anh nói xem cô ta làm gì?”
“Người dẫn chương trình?”
“Phó chủ tịch thành phố!”
Nói xong, Mộ San San cũng cạn lời, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710461/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.