“Lâm Phi, anh có phải là đàn ông không?”
Trong phòng karaoke hạng VIP nào đó ở Trung Hải, khi Mạnh Tuyết Nhi đang bận chọn bài với hai người bạn, Ninh Kỳ, người vừa bị Lâm Phi quẹt mất hơn hai nghìn tệ sát lại gần nhìn chằm chằm hắn bằng đôi mắt ngùn ngùn sát khí đay nghiến.
Trước đó Lâm Phi trưng mặt lạnh làm ngơ, còn xúi Mạnh Tuyết Nhi đuổi cô ra ngoài, cô cũng nhịn vì những chuyện đó đều có nguyên nhân cả.
Nhưng hơn hai nghìn tệ trong thẻ ngân hàng, nửa tháng tiền lương của cô cứ như vậy mà bay màu, cô không thể nào nhẫn nhịn được.
Đương nhiên điều khiến Ninh Kỳ khó chịu nhất là rõ ràng Lâm Phi quẹt thẻ của cô nhưng lại được Mạnh Tuyết Nhi và bạn của cô bé cảm ơn kính nể.
Cho dù thế nào Ninh Kỳ cũng không thể chịu nổi hành động vô sỉ tiêu tiền người khác mà lại được tiếng thơm của Lâm Phi.
Ninh Kỳ đã thầm hạ quyết tâm, nếu như Lâm Phi không thể cho cô một đáp án thỏa đáng, hoặc nhả hai nghìn tệ kia ra, chắc chắn hàm răng trắng sáng của cô sẽ không ngại để lại mấy dấu ấn khó phai trên người Lâm Phi!
Có lẽ do cảm nhận được nỗi phẫn nộ đang kìm nén trong lời nói của Ninh Kỳ mà Lâm Phi đột nhiên rời mắt khỏi mấy đồ ăn vặt, hoa quả trên bàn nhìn Ninh Kỳ nhếch miệng nói từng từ: “Tôi có phải đàn ông hay không, lên giường với tôi là biết thôi.”
Lâm Phi vừa nói dứt câu, Ninh Kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710440/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.