“Đã lâu như vậy rồi mà Tuyết Nhi vẫn chưa về, chúng ta nên báo cảnh sát thì hơn.” Vừa biết tin Mạnh Tuyết Nhi mất tích một tiếng, Ninh Kỳ đã lo lắng không yên muốn gọi điện báo cảnh sát.
“Không cần thiết, đợi là được.” Lâm Phi giằng lấy điện thoại của Ninh Kỳ ngăn cản ý định của cô.
Báo cảnh sát tìm Mạnh Tuyết Nhi quả thật là cách làm thiết thực nhưng Mạnh Tuyết Nhi mất tích chưa tới hai mươi bốn tiếng, không đủ hai mươi bốn tiếng, cảnh sát sẽ không lập án, cho dù Lâm Phi có nhờ hoa khôi cảnh sát Trần Kỳ giúp đỡ cũng không có tác dụng.
Chưa nói tới chuyện Trần Kỳ đó có độ lượng tới múc giúp Lâm Phi tìm cô gái khác không. Cho dù cô ta thực sự bằng lòng giúp Lâm Phi cũng không thể tìm ra Mạnh Tuyết Nhi ngay lập tức.
Dù gì Trần Kỳ cũng là đội trưởng đội cảnh sát hình sự, những vụ án tìm người mất tích này không phải sở trường của cô ta.
Vì vậy nhờ Trần Kỳ giúp đỡ tạm thời không có tác dụng.
“Đợi, đợi, đợi, chỉ biết đợi. Cứ ngồi đợi như vậy, có thể đưa Tuyết Nhi về sao?” Thấy Lâm Phi không chịu báo cảnh sát lại còn cướp điện thoại, bắt mình chờ đợi, Ninh Kỳ lo lắng cho Mạnh Tuyết Nhi nên lớn tiếng. Nếu như Lâm Phi không cho cô một lời giải thích hợp lý thì chắc chắn cô sẽ xử lý Lâm Phi.
“Đợi ở đây hoặc là thu dọn đồ của cô biến khỏi mắt tôi.” Lâm Phi không hề quan tâm tới những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710430/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.