Lâm Phi không biết hắn rời khỏi phòng ngủ của Mộ San San như thế nào vì khi tỉnh lại, hắn đã ở phòng khách rồi.
“Cậu chủ à, sắp mười giờ rồi, sao cô chủ còn chưa xuống, có phải bị bệnh rồi không?” Dì Quế không biết Mộ San San đã ngồi ngoài cổng đợi Lâm Phi cả đêm, chỉ biết đã quá giờ đi làm mà Mộ San San vẫn chưa xuống, gõ cửa cũng không thấy đáp nên mới thắc mắc hỏi Lâm Phi.
“Không có gì đâu dì Quế, cô ấy đang tắm, lát nữa sẽ xuống.” Đúng là Mộ San San đang tắm, mặc dù cả đêm sếp Mộ không chợp mắt nhưng vì dự án đầu tư vào nhà hàng Mỹ Thực Lâm nên cô không thể ngủ bù.
Sau khi tắm xong, Mộ San San đã thay chiếc váy ngủ mỏng bằng bộ đồ công sở màu xanh lam ôm sát cơ thể, đôi chân ngọc ngà bước trên đôi cao gót trong suốt đi xuống dưới ngay khi Lâm Phi vừa nói dứt lời như muốn chứng minh lời hắn nói.
“Cô chủ cuối cùng cũng xuống rồi, thức ăn nguội hết cả, tôi hâm nóng lại cho cô.” Dì Quế còn định hỏi gặng hỏi Lâm Phi, thấy Mộ San San xuống dưới liền mỉm cười chào cô rồi đi vào trong bếp.
“Dì Quế không cần làm đâu, công ty có việc gấp, chúng con đi bây giờ.” Trước giờ khái niệm thời gian của Mộ San San rất chính xác, nếu như không phải đợi Lâm Phi khổ sở cả một buổi tối, sau khi quay về, gã chồng hời đó còn ôm cô lên phòng giày vò nhiều lần thì lúc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710426/chuong-291.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.