“Chẳng trách cậu chủ phải chịu thiệt, cũng xem như có chút gan dạ.” Một ông lão gầy guộc mặc bộ vest đuôi tôm bước ra từ trong đêm tối, chậm rãi đi về phía Lâm Phi – kẻ đang bị bao vây bởi đám người to con mặc lễ phục.
“Cậu chủ?!” Lâm Phi nhìn ông lão mặc bộ vest đuôi tôm gầy guộc kia nhả khói thuốc, lắc đầu than thở: “Tôi còn tưởng người đẹp nào thấy tôi đẹp trai phong độ nên mới rầm rộ mới tôi tới đây. Mấy người…làm tôi quá thất vọng!”
Sau cái lắc đầu than vãn của Lâm Phi, sát khí giữa hai bên đột nhiên tan biến trong vô hình.
Ông già mặc bộ vest đuôi tôm vốn đang rất nghiêm nghị nhưng cũng ngẩn người ra, mấy tên to con bao vây Lâm Phi cũng vì câu nói của hắn mà mặt mày ai nấy đều giật giật.
“Mồm mép lươn lẹo!” Sau khi tập trung trở lại, ông già cười lạnh lùng: “Thực sự không biết tại sao cô nhóc nhà họ Mộ đó lại cất nhắc một tên dẻo mép như vậy làm phó phòng an ninh chứ.”
“Muốn biết tại sao tôi được cất nhắc không?”
“Người trước khi chết có lời, nghe một chút cũng không sao.”
Thấy lão già đối diện đang nghe lời, Lâm Phi tiện thể vứt điếu thuốc trên tay xuống, dùng châm giậm mạnh một cái, ngẩng đầu lên trời tình cảm nói: “Bởi vì, tôi đẹp trai đó!”
Yên ắng, sự yên ắng như chết chóc.
Ngay cả trong hoàn cảnh đêm khuya gió lạnh, không khí đầy chết chóc như vậy, mấy gã to con bao vây Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710392/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.