Tầng thứ hai mươi toà nhà Vọng Nguyệt là Nữ Nhi Quốc của tập đoàn Mộ Thị. Ừm, trong trí nhớ của Lâm Phi thì phòng hành chính tổng hợp của tập đoàn Mộ Thị chính là Nữ Nhi Quốc.
Thế nhưng vừa đi ra khỏi thang máy, còn chưa đi hẳn vào khu vực văn phòng hành chính tổng hợp thì một mùi hương hoà quyện giữa giất nhiều mùi hương quen thuộc đã thoang thoảng bay vào mũi.
Đối với phòng hành chính tổng hợp – một phòng ban mà Lâm Phi cho là hậu cung thì dù có xa vài tháng, Lâm Phi vẫn không hề có cảm giác xa lạ.
Lâm Phi bước vào khu vực văn phòng của phòng hành chính tổng hợp, còn chưa kịp phát biểu bài diễn thuyết đầy cảm động quay về cố hương thì đã bị người ta ngăn cản.
“Ồ, đây không phải là phó phòng Lâm của chúng ta sao, một người bận rộn như anh sao lại có thời gian tới văn phòng nhỏ bé của chúng tôi nhỉ, không phải là Tiêu Y Na bận quá rồi anh lại tới văn phòng chúng tôi bắt người đấy chứ?”
“Phó phòng Lâm, xin dừng bước, chị em chúng tôi sống ở phòng này rất tốt. Nếu anh muốn bắt người đi thì đi phòng khác vẫn hơn.”
“Đúng vậy, phó phòng Lâm, dù gì anh cũng là thành viên đi ra từ phòng này, sao có thể chỉ tới phòng chúng tôi chọn người đi chứ?”
Cả một đám con gái người này một câu, người kia một câu, trông bầu không khí là biết bọn họ đâu có ý muốn chào hỏi với một đồng nghiệp cũ lâu ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710352/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.