“Cơm có thể ăn bừa nhưng hai tiếng anh rể này không được gọi bừa, Trần Kỳ đâu?” Rõ ràng là số của Trần Kỳ nhưng giọng nói trong điện thoại lại là một người con trai xa lạ. Tuy Lâm Phi và Trần Kỳ đã từng vượt quá giới hạn, thế nhưng một ông cậu từ trên trời rơi xuống, Lâm Phi không thể dễ dàng nhận bừa được.
“Chị em đi làm rồi, điện thoại của chị ấy vứt ở nhà. Nếu không phải chị ấy để điện thoại ở nhà thì em sao dám gọi điện cho anh rể được. Anh rể à, anh ở đâu? Em đến tìm anh nhé”.
“Tìm tôi làm gì, chúng ta đâu có thân quen đâu”. Với người em đột nhiên xuất hiện này Lâm Phi không thấy hứng thú cho lắm. Trước hết không nói đến việc ông cậu này là thật hay giả, cho dù có là em trai của Trần Kỳ thật thì Lâm Phi cũng không nhất thiết phải nhiều lời với nó.
Tuy rằng Lâm Phi hắn đúng là đã từng diễn vai bạn trai của Trần Kỳ một lần, hai người thậm chí cũng đã từng vượt qua ranh giới, thế nhưng, Lâm Phi không thể làm bạn trai thật sự của Trần Kỳ được.
Cho dù Trần Kỳ có đồng ý thì Lâm Phi hắn cũng không thể đồng ý được.
Vì thế, với ông cậu từ trên trời rơi xuống này, Lâm Phi tự dặn mình không nên dây dưa quá nhiều.
“Anh rể, anh như vậy là không đúng rồi. Sớm muộn gì chúng ta cũng là người một nhà, bây giờ anh không tạo quan hệ tốt với em, sau này khi anh cưới chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710321/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.