Lâm Phi ôm Thẩm Bội Ni đi bộ trên con phố nào đó dẫn tới khu biệt thự ven biển của cô. Ánh trăng mờ giăng lối sáng tỏ khuôn mặt không vui vẻ cho lắm của Lâm Phi.
Đương nhiên Lâm Phi không hề phản cảm với thân hình quyến rũ, đường nét gợi cảm của Thẩm Bội Ni, thậm chí có thể nói là hắn yêu tới mức không nỡ buông tay nhưng phó phòng Lâm hắn thực sự mệt mà!
Vì vỗ về Thẩm Bội Ni mà Lâm Phi đã ôm từ tòa Vọng Nguyệt tới trước mộ em trai cô, hắn tự cho rằng như vậy đã đủ tốt bụng rồi.
Nhưng rõ ràng Thẩm Bội Ni sẽ không nghĩ như vậy. Sau khi cô cầu nguyện với em trai mình xong, nói chính xác hơn là cảnh cáo Lâm Phi trước mộ em mình, đôi mắt phượng thon dài quyến rũ cứ lặng lẽ nhìn Lâm Phi, bi thương mà tình cảm, còn thẳng thừng yêu cầu Lâm Phi ôm cô về nhà!
Mặc dù Lâm Phi không hề phản đối việc qua đêm trong nhà Thẩm Bội Ni, mặc dù thể chất của hắn trước nay đều không bình thường nhưng trên đường nhiều taxi như vậy, bắt một chiếc taxi đi không được sao?
Tốn hết sức lực để đi đường, tới khi về nhà làm sao lên giường!
Đương nhiên, những lời này không thể nói thẳng ra nhưng điều này cũng không ảnh hưởng tới việc Lâm Phi tiến lên “tìm đường cứu nước”.
“Bội Ni, chị không cảm thấy cảnh sắc tối nay rất đẹp sao?”
“Cậu muốn tôi xuống cùng cậu ngắm cảnh đêm sao?” Đôi mắt phượng xinh đẹp của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710315/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.