Tầng thứ mười bảy toà nhà Vọng Nguyệt.
Thẩm Bội Ni ngồi phía sau chiếc bàn làm việc, mặc dù đang làm việc nhưng cũng khó mà nhấn chìm được vẻ đẹp vô tần trời ban cho cô.
Đôi mắt bồ câu lông mày lá liễu, thân hình nảy nở đẫy đà, làn da trắng hồng nõn nà, thân hình gợi cảm, đường cong yểu điệu, trông cô như một quả đào chín mọng đang lắc lư đầu cành, chỉ cần bóp là có thể ứa cả ra nước.
Vẻ đẹp trưởng thành gợi cảm của Thẩm Bội Ni và sự phong tình vô tận đầy sức mê hoặc lòng người đối với đàn ông mà nói thì còn hơn cả thuốc độc chí mạng. Chỉ cần ngửi một chút thôi là có thể chìm đắm không sao thoát ra được.
“Em trai, hôm nay em lại ngoan ngoãn lạ thường thế.” Hồi lâu, cuối cùng Thẩm Bội Ni cũng xử lý xong công việc, thân hình nảy nở phơi phới đó của cô lướt qua chiếc bàn làm việc rồi đi từ từ uyển chuyển tới chỗ Lâm Phi, kẻ đang đứng chôn chân hồi lâu.
Phụ nữ với ánh mắt của đàn ông khi chú ý đến những bộ phận nhạy cảm trên cơ thể của mình đều cảm thấy rất nhạy cảm. Một người con gái chín chắn như Thẩm Bội Ni đương nhiên không là ngoại lệ.
Cô quen biết với Lâm Phi không phải ngày một ngày hai nên đương nhiên đã quá quen thuộc với tính cách của Lâm Phi rồi. Trước kia mỗi lần Lâm Phi nhìn tháy cô ta, đôi mắt hắn chưa bao giờ biết kiêng dè là gì.
Thế nhưng hôm nay, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710310/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.