“Xem ra tình nhân của cậu giận dỗi rồi, thế nào, không đi dỗ dành à?”
Trong một căn phòng ở khách sạn, Cố Phương Hoa sau khi bị cuộc điện thoại của Lâm Phi đánh thức và nghe được sự uy hiếp của Trần Kỳ với Lâm Phi, đôi mắt diễm lệ của Cố Phương Hoa lại thoáng qua ý ghen tuông không dễ gì nhận ra.
“Chỉ sợ tôi đi rồi thì có ai đó ở phía sau bắt đầu chửi thề thôi.” Tung hoành chốn tình trường bao năm, mặc dù Lâm Phi không thể nhận ra được sự ghen tuông khó đoán trong đôi mắt Cố Phương Hoa nhưng hắn không thể ngốc đến mức thật sự cho rằng Cố Phương Hoa hy vọng hắn rời đi để dỗ dành Trần Kỳ.
Trước kia khi ở trên giường của Huyết Mai, cuộc điện thoại của Mộ San San đã khiến cho Huyết Mai không vui, do vậy mà cô ta đã ghi thù và cho Lâm Phi một bài giáo huấn, Lâm Phi đương nhiên còn nhớ như in.
Loài động vật như phụ nữ, sinh ra vốn có tính đố kỵ, đặc biệt là về phương diện tình cảm. Nếu dám để cho cô gái nào đó không vui trên phương diện tình cảm thì nói không chừng cô ta sẽ nghĩ ra đủ cách để báo thù mình thôi.
Tối qua Lâm Phi đã dày vò một cực phẩm như Cố Phương Hoa không hề ít. Nếu như cứ thế vỗ mông mà đi thì Lâm Phi không cần nghĩ cũng biết được sau này có gặp lại đại mỹ nhân đây, chắc chắn cô ta sẽ không thể tươi tỉnh với hắn được.
“Đã không đi thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710273/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.