Cũng chẳng còn mấy thời gian nữa là tan làm, bị Mộ San San đá ra khỏi văn phòng làm việc, Lâm Phi rảnh không có việc gì làm, nghĩ tới sẽ có một khoảng thời gian không thể tới sủng ái Thẩm Bội Ni nên hắn đi thẳng tới tầng mười bảy, nơi có văn phòng của Thẩm Bội Ni.
Từ khi Thẩm Bội Ni được lên chức trưởng phòng, Lâm Phi còn chưa gặp Thẩm Bội Ni ở công ty lần nào. Nói thẳng ra thì từ sau lần gặp ở khách sạn quốc tế Hồng Cốc, Thẩm Bội Ni lo Lâm Phi sẽ trả thù nên khoảng thời gian này cô ta gần như né tránh Lâm Phi.
Nghĩ vậy, Lâm Phi không kiềm chế được mà rảo bước nhanh hơn, chẳng mất mấy phút đồng hồ đã tới tầng 17 nơi đặt văn phòng của Thẩm Bội Ni.
Gõ cửa đương nhiên không phù hợp với phong cách của Lâm Phi, hắn tới trước cửa văn phòng của Thẩm Bội Ni, Lâm Phi cứ thế đẩy cửa bước vào: “Bảo bối Thẩm Bội Ni, mới mấy ngày không gặp, chắc chắn là nhớ tôi lắm phải không. Tôi mang tới cho chị ít quần áo, mặc cũng…”
Lâm Phi đẩy cửa bước vào, thấy toàn cảnh phòng làm việc của Thẩm Bội Ni xong, hắn vốn đã chuẩn bị xong mấy lời trêu ghẹo Thẩm Bội Ni nên không thể kiềm chế mà dừng lại được.
Thẩm Bội Ni vẫn lý trí và chín chắn, gợi cảm đẫy đà, mắt bồ câu lông mày lá liễu, mông nở eo thon, làn da trắng hồng, thân hình thon thả, đường cong gợi cảm.
Điều này với hình tượng Thẩm Bội Ni
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710220/chuong-193.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.