“Có hứng thì tới, hứng cạn quay về”, câu nói này dùng cho Vương Dũng Thăng, đám cổ đông và chủ tịch vừa bị Lâm Phi làm cho sợ hãi không thể thích hợp hơn.
“Tới vườn nhà họ Phương!” Sau khi tạm biệt đám chủ tịch cũng chán nản tột độ như mình, Vương Dũng Thăng lên xe, dặn dò tài xế riêng.
Vương Dũng Thăng là một kẻ rất có dã tâm, ở một mức độ nào đó, dã tâm của ông ta cũng không hề thua kém Hàn Chấn Hải. Có thể nói lần này tới tham gia cuộc họp cấp cao của tập đoàn Mộ Thị, ông ta đã có chuẩn bị từ trước.
Vương Dũng Thăng đã ngấm ngầm lôi kéo một số cổ đông và chủ tịch định mượn cuộc họp cấp cao lần này lấp đầy khoảng trống quyền lực trong hội đồng quản trị sau khi Hàn Chấn Hải bỏ trốn.
Điều Vương Dũng Thăng nghĩ không hề viển vông vì sau khi Hàn Chấn Hải mất tích, trong cả hội đồng quản trị của tập đoàn Mộ Thị, ngoài Mộ Hồng và Mộ San San ra, chỉ còn duy nhất Thẩm Phương Hoa nắm trong tay số cổ phần có thể áp đảo Vương Dũng Thăng.
Nói rõ hơn một chút là hiện tại, xếp hạng của Vương Dũng Thăng trong hội đồng quản trị Mộ Thị chỉ sau Mộ Hồng và Thẩm Phương Hoa.
Nếu như không có màn trình diễn bạo lực của Lâm Phi, chưa biết chừng Vương Dũng Thăng thực sự đã đạt được mục đích.
“Con mẹ nói, rốt cuộc tên họ Lâm này nhảy ra từ đâu?!” Không thể thay thế vị trí của Hàn Chấn Hải, ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710216/chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.