Chương trước
Chương sau
“Trưởng phòng Lăng đích thân đón tiếp, quả thật là vinh hạnh của mấy lão già chúng tôi”. Trước của tòa Vọng Nguyệt, sau Vương Dũng Thăng, các giám đốc khác của tập đoàn Mộ Thị và một vài quản lý cấp cao, cổ đông khác cũng kéo tới.

Lăng Vi Vi là thân tín của Mộ San San, cho dù là các giám đốc, cổ đông này có đứng về phía nào thì sau khi Hàn Chấn Hải bỏ chạy, họ đều không dám lên mặt với Lăng Vi Vi. Người nào người nấy đều chủ động bắt tay với Lăng Vi Vi từ xa hoặc mở rộng vòng tay chào đón.

Chỉ là, người bảo vệ Lâm Phi đây không phải chỉ để trưng bày. Bất cứ giám đốc hay cổ đông nào đưa tay hoặc định ôm Lăng Vi Vi đều bị hắn chặn lại.

“Anh Lưu, hãy hộ chủ tịch Tôn, tìm một chỗ thật mát mẻ cho ngài ấy nhé”.

“Anh Lưu, dẫn ngài đây lên tầng”.

Với một số giám đốc hoặc cổ đông mà Lâm Phi không thấy hứng thú, hắn chỉ cần mở miệng, đám Lưu Huy vì Lâm Phi mà trở về công ty làm bảo vệ liền xông lên, tự mình chào hỏi.

Lúc ban đầu, đám Lưu Huy ít nhiều cũng không dám đi lên, dù gì những giám đốc và cổ đông này, người nào người nấy đều không phải là người mà những người bình thường như họ có thể đắc tội được.

Thế nhưng, sau khi Lưu Huy khi có được chỉ thị của Lâm Phi rằng cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì Lâm Phi cũng đều sẽ gánh chịu thay họ, đám Lưu Huy mới hoàn toàn yên tâm, hành động không kiêng dè nữa.

Nhìn dáng vẻ của đám Lưu Huy, cho dù Lâm Phi có bảo họ ném vị giám đốc nào đó ra ngoài họ cũng sẽ không nương tay.

Với thể hiện của đám Lưu Huy, Lâm Phi vô cùng hài lòng, trong lòng thầm cảm thán quả nhiên không hi sinh buổi hẹn hò đầu tiên của hắn và Mộ San San một cách vô ích.

“Lâm Phi, mấy người làm vậy có hơi quá đáng không? Tôi lo họ sẽ liên kết tố cáo anh với tổng giám đốc Mộ đấy”. Lâm Phi hài lòng với biểu hiện của đám Lưu Huy không có nghĩa là người đẹp trưởng phòng đây cũng thấy như vậy. Tuy Lăng Vi Vi rất hài lòng với việc họ đuổi hai bảo vệ của Vương Dũng Thăng ra ngoài lúc trước.

Nhưng không phải vị giám đốc và cổ đông nào cũng giống như Vương Dũng Thăng.

Cho dù là người bên phía nào, cho dù là tốt hay xấu, chỉ cần là người Lâm Phi không thích hắn đều chỉnh đốn lại, Lăng Vi Vi không thể không lo lắng cho Lâm Phi.

“Chúng ta cược nhé?”

Lâm Phi là kẻ đầu têu nhưng lại không hề lo lắng như Lăng Vi Vi, trong lòng hắn còn hận không thể bảo đám Lưu Huy bạo lực hơn nữa kia.

“Cược gì?” Thấy Lâm Phi đã có tính toán trước, chủ yếu là vì Lâm Phi không ngừng nhìn ngó những bộ phận nhạy cảm trên cơ thể mỹ miều của mình, Lăng Vi Vi đã quá quen với tính cách của Lâm Phi, lập tức trở nên cảnh giác.

Cảm nhận được sự đề phòng của Lăng Vi Vi với mình, Lâm Phi cười mỉa mai, nghiêm túc nói: “Rất đơn giản, chúng ta cược những giám đốc bị tôi lên mặt này tuyệt đối sẽ không tố cáo tôi”.

“Anh dựa vào đâu để chắc chắn như thế?!” lâm Phi vừa dứt lời, Lăng Vi Vi đã không kìm được mà hỏi lại, nhìn chằm chằm vào Lâm Phi, như thể muốn nhìn thấu nội tâm của hắn vậy.

“Cái này cô không cần quan tâm”. Trong lòng Lâm Phi nghĩ thầm, Lăng Vi Vi đã sắp cắn câu, hắn không hề biểu lộ bất cứ điều gì, nghiêm túc nói: “Bây giờ tôi muốn biết, trưởng phòng Lăng của chúng ta có dám cược với tôi không?”

“Vì sao tôi phải cược với anh?” Lăng Vi Vi đã lão luyện trong nghề, tất nhiên sẽ không vì một hai câu khiêu khích mà có thể lay động tâm trí.

Tuy Lăng Vi Vi rất muốn biết Lâm Phi lấy sự tự tin đó từ đâu ra mà dám cá cược với cô ta, nhưng suy xét về tính cách vô liêm sỉ của hắn, lăng Vi Vi không hề muốn tiếp chiến.

Tất nhiên, chủ yếu là bởi Lăng Vi Vi nghĩ, bài cược mà Lâm Phi đưa ra này, cho dù là thắng hay thua cũng không có ý nghĩa tích cực gì quá lớn với cô ta.

Nếu như những giám đốc bị Lâm Phi lên mặt này liên kết lại đi tố cáo hắn với Mộ San San, về tình cảm cá nhân, Lăng Vi Vi chắc chắn sẽ bảo vệ hắn bằng mọi giá.

Nếu như những giám đốc này không tố cáo hắn thì tất nhiên là Lăng Vi Vi thua Lâm Phi rồi.

Thắng thì phải nói tốt cho Lâm Phi, còn nếu thua, với bộ mặt dày của Lâm Phi, chắc chắn sẽ lại đưa ra điều kiện gì đó khiến cô ta đỏ mặt loạn tim.

Vì vậy, với hai kết cục không mấy tốt đẹp này, Lăng Vi Vi sẽ không cược với Lâm Phi.

Thấy Lăng Vi Vi không bị cắn câu, Lâm Phi suy nghĩ một hồi, liền quăng ra một miếng mồi hấp dẫn: “Nếu như cô thắng thì tôi sẽ đồng ý với cô, trong vòng một tháng sẽ không qua lại với Thẩm Bội Ni nữa”.

Lâm Phi vừa nói xong, Lăng Vi Vi đang hơi nheo mắt lại, lập tức mở to ra: “Lời này là thật à?”

Lâm Phi xua xua tay, có hơi mất kiên nhẫn nói: “Không tin thì có thể không cược”.

“Được, tôi cược với anh!” Thấy Lâm Phi mất kiên nhẫn, vốn dĩ Lăng Vi Vi còn đang do dự liền lập tức đồng ý cược với hắn.

Tuy Lăng Vi Vi rất nghi ngờ về phẩm chất của Lâm Phi, nhưng khó khăn lắm mới có được cơ hội đàn áp tình địch Thẩm Bội Ni, Lăng Vi Vi tất nhiên là sẽ không dễ dàng bỏ qua.

Tuy trước đó ở khách sạn Lăng Vi Vi đã từng liên kết với Thẩm Bội Ni đánh giá Lâm Phi, thậm chí còn có ý hợp tác để đối phó với Lâm Phi.

Thế nhưng, con gái thì hay trở mặt, đặc biệt là về vấn đề tình cảm, con gái sẽ rất dễ trở mặt và ích kỷ.

Lăng Vi Vi lúc này cũng vậy.

Lăng Vi Vi chưa xác định được vợ của Lâm Phi là ai, thậm chí còn nghi ngờ Lâm Phi còn chưa có vợ, cô ta đã sớm xem Thẩm Bội Ni là tình địch hàng đầu của mình.

Thân là trưởng phòng hành chính của tập đoàn Mộ Thị, là hình mẫu lý tưởng của không ít đàn ông trong công ty, Lăng Vi Vi có sự tự tin và sức quyến rũ của riêng mình.

Cô ta tin rằng, nếu như Lâm Phi tuân thủ cá cược, trong vòng một tháng không qua lại với Thẩm Bội Ni, cô ta có thể giữ chặt Lâm Phi ở bên mình”.

“Nói đi, nếu như tôi thua, anh muốn tôi làm gì?” Đánh bại Thẩm Bội Ni, độc chiếm Lâm Phi, với Lăng Vi Vi mà nói là một chuyện cực kỳ tốt. Thế nhưng, cô ta đã quen thuộc với tính cách của Lâm Phi, tất nhiên cũng sẽ hiểu, Lâm Phi dám hứa lớn với cô ta như vậy, phía sau chắc chắn có giở trò.

Lăng Vi Vi đã nói thẳng vậy rồi, Lâm Phi cũng sẽ không giấu diếm nữa: “Tôi vẫn luôn muốn tìm một người cùng tôi hưởng thụ sự mềm mại của chiếc giường đôi trong phòng làm việc của tôi”.

“Không thể được!”

Ý tứ của Lâm Phi sao Lăng Vi Vi còn không rõ. Vậy nên Lăng Vi Vi dứt khoát từ chối lời đề nghị của Lâm Phi.

Tuy lăng Vi Vi rất hi vọng có thể đánh bại tình địch là Thẩm Bội Ni, nhưng Lăng Vi Vi cũng không hi vọng chỉ vì một cá cược mà cuốn mình vào.

Điều này không liên quan đến việc có muốn hay không, từ góc độ tình cảm mà nói, Lăng Vi Vi không thể chấp nhận được.

Dù gì, trưởng phòng Lăng đây vẫn là người chưa kết hôn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.