Tòa Vọng Nguyệt, nơi đặt trụ sở tập đoàn Mộ Thị.
“Y Na, tên khốn khiếp đó vẫn chưa tới sao?” Trưởng phòng hành chính tổng hợp của tập đoàn Mộ Thị, Lăng Vi Vi khoác trên mình bộ đồ công sở vừa vặn ôm sát thân hình quyến rũ, đôi mắt xinh đẹp như nước hồ mùa thu lăn tăn mấy gợn sóng lạnh.
Tiêu Y Na ôm tập tài liệu cúi đầu đứng sau Lăng Vi Vi cười gượng: “Vẫn chưa.”
“Tên khốn kiếp này không làm được trò trống gì!” Lăng Vi Vi nghiến răng dữ dằn mắng kẻ nào đó đang vượt xe điên cuồng mấy câu.
“Thật không biết sếp Mộ nghĩ gì, nếu tôi là sếp chắc chắn sẽ sa thải anh ta!” Người nghiến răng mắng nhiếc Lâm Phi rõ ràng không chỉ mỗi mình Lăng Vi Vi, ngay cả thư ký của hắn, Tiêu Y Na cũng phỉ nhổ tên cấp trên vô lương tâm của mình.
Lâm Phi không xem công việc ra gì cũng không phải chuyện ngày một ngày hai. Nếu như là trước đây, khi Lâm Phi còn là trợ lý hành chính, Lăng Vi Vi và Tiêu Y Na chắc chắn sẽ không đứng dưới tòa Vọng Nguyệt cùng nhau mắng chửi hắn.
Lăng Vi Vi thì đỡ hơn, bị Lâm Phi ức hiếp cũng không phải mới một hai ngày, lần trước ở văn phòng suýt nữa thì bị Lâm Phi xử đẹp.
Tiêu Y Na, cô thư ký mới nhậm chức của Lâm Phi thì có chút tai bay vạ gió.
Chỉ một cuộc điện thoại, Lâm Phi đã vứt tất cả công việc của bảo vệ đổ hết lên vai cô. Tiêu Y Na tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710202/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.