Lâm Phi vội vàng bước lên trước, ấn vào làn da trắng mềm mại của Mộ San San: “Vợ ơi, thôi bỏ đi, bọn họ dù sao cũng là người của em. Anh bị ấm ức thì ấm ức chút thôi, sau này anh tránh xa bọn họ một chút là được mà. Em đừng vì anh mà ảnh hưởng đến mối quan hệ của chúng ta nhé, nếu cứ như vậy thì sẽ ảnh hưởng tới kết quả làm việc của công ty đấy. Coi như em không nghĩ cho anh thì cũng nghĩ cho công ty mà.”
Với một người có tố chất tâm lý vững vàng và tính cách lạnh lùng như Mộ San San thì khi nghe thấy Lâm Phi nói những lời này, cô ta chỉ muốn xông lên giáng cho Lâm Phi hai bạt tai.
Mặc dù Mộ San San không tận mắt chứng khiến quá trình xảy ra sự việc nhưng cô ta dám khẳng định người sai là Lâm Phi, còn Lâm Phi thì bày ra bộ dạng độ lượng và giả làm người tốt.
Là vợ của Lâm Phi, kể cả hai người chưa có tiến triển gì tốt đẹp trong mối quan hệ vợ chồng nhưng Mộ San San vẫn không thể không xấu hổ đỏ mặt thay Lâm Phi.
Cũng may mấy người trợ lý và thư ký đó của Mộ San San không ở đây , nếu bọn họ nghe được những lời nói này của Lâm Phi thì thà bọn họ không làm việc nữa, còn chắc chắc sẽ xông lên liều mạng với Lâm Phi.
Mộ San San lườm Lâm Phi một cái, cô ta “hừ” lạnh lùng: “Xem ra anh đã coi sự vô liêm sỉ thành nghệ thuật sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710104/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.