“Mày có năm giây suy nghĩ, ai phái mày tới, phái mày tới với mục đích gì?”
Lâm Phi đứng bên cửa sổ vỡ vụn, một tay đút túi. Nếu như không phải đang đeo khẩu trang, thì có lẽ hắn đã châm thêm một điếu thuốc.
Đối với người bình thường, đứng bên rìa vực cao mấy trăm mét chắc hẳn đã là một thách thức không nhỏ, nhưng với Lâm Phi mà nói lại chẳng là gì.
Khi còn ở nước ngoài, để hoàn thành nhiệm vụ, đã không chỉ một lần Lâm Phi nhảy dù ở độ cao hàng nghìn mét.
Nhấc một tên mập gần một trăm cân đứng bên rìa độ cao mấy trăm mét với Lâm Phi mà nói chẳng phải chuyện gì to tát. Nhưng với Mộ San San và những cô gái khác, cảnh tượng này hoàn toàn đã đem tới cho họ một hiệu ứng gây sốc khủng khiếp!
“Đang, đang quay phim sao?”
“Ảo giác, nhất định là ảo giác.”
“Người đứng bên cửa sổ đó thực sự là Lâm Phi?”
………….
Sau khi tỉnh táo lại, những cô gái phòng thư ký và phòng hành chính tổng hợp ngơ ngác nhìn nhau. Cô nhìn tôi, tôi nhìn cô, trong mắt ai nấy cũng tràn đầy nỗi kinh ngạc không thể tượng tượng nổi.
Có người không dám tin còn nhờ đồng nghiệp véo mình một cái, tới khi cảm thấy đau mới dám tin công ty họ đang làm đã xảy ra một cảnh tượng chỉ xuất hiện trong phim viễn tưởng.
So với những cấp dưới kinh ngạc không dám tin kia, biểu hiện của Lăng Vi Vi và Thẩm Bội Ni tốt hơn một chút bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710075/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.