Ồ, em nói cái này à, tối qua em ngủ ngáy to quá, ồn ào đến mức anh không ngủ được nên chẳng còn cách nào anh mới tìm băng dính dính miệng em lại. Cũng là vợ chồng với nhau, em không phải vì chút chuyện vặt này mà cái nhau với anh chứ?”
Vừa nói Lâm Phi vừa ngáp dài rồi lại nằm thườn xuống.
Mộ San San trào dâng cơn tức, Lâm Phi hoàn toàn đã đổi trắng thay đen toàn bộ sự việc. Người nói những câu đó vốn dĩ phải là cô ta mới đúng. Mộ San San bằng này rồi, từ trước tới nay chưa từng ngáp được chưa nào, đây rõ ràng là những lời lẽ nói xấu, nguỵ biện, chơi xấu.
Mộ San San tức chưa hả được giận, cô ta nhấc chân lên định đạp cho Lâm Phi vài đạp để hả cơn giận.
Nhưng ai ngờ Lâm Phi còn đang trong trạng thái ngủ chưa tỉnh giấc mà cảm giác và phản ứng lại nhanh đến vậy.
Đôi chân ngọc ngà của Mộ San San mới chỉ vừa giơ lên đã bị Lâm Phi phát hiện.
“A…”
Mộ San San giật mình hét lên, cô chỉ thấy Lâm Phi di chuyển người còn mình chưa kịp phản ứng lại đã bị hắn kéo vào lòng.
“Chồng ngủ ngáy lại dùng băng dính dính miệng chồng. Vì chuyện này mà mới sáng sớm đã dựng chồng dậy. Tổng giám đốc Mộ, người vợ như em thì phải xử tội gì đây?”
Lâm Phi nửa nhắm mắt nửa mở mắt hỏi Mộ San San bằng giọng thẩm vấn chi tiết.
Vốn dĩ Mộ San San bị Lâm Phi đánh úp nên hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710064/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.