Đương nhiên là Lâm Phi không thể ngủ được rồi, hắn còn chuẩn bị đi xem người đẹp gợi cảm Huyết Mai kia rốt cuộc muốn giờ trò gì. Sở dĩ hắn nhắm mắt ngáy to là để Mộ San San thả lỏng cảnh giác, sớm đi vào giấc mộng, để hắn có thể nhanh chóng rời đi.
Ai biết được, chủ tịch Mộ lại định giở trò gì đó, không ngoan ngoãn nằm trên giường mà lại đi chân trần chạy khỏi phòng ngủ. Nửa đêm nửa hôm, giày vò bản thân thì cũng thôi đi, lại còn giày vò cả Lâm Phi hắn.
Ngay khi Lâm Phi còn đang nghĩ rốt cục là Mộ San San giở trò gì, cửa phòng ngủ mở ra, Mộ San San rón rén bước vào, lại đến bên cạnh Lâm Phi.
Vào lúc Mộ San San mở cửa, Lâm Phi tiếp tục giả vờ ngủ.
Lâm Phi nhắm mắt nên không hề phát hiện ra tay Mộ San San đang cầm một cuộn băng dính y tế. Nhưng hắn phát hiện ra rất nhanh, vì chủ tịch Mộ đây xé ra một ít băng dính trắng, dán vào miệng của hắn.
Có thể cô cảm thấy một đường không đủ che hết miệng của Lâm Phi, Mộ San San lại dán tiếp hai đường nữa.
Qua ánh trắng mờ ảo có thể thấy được miệng của Lâm Phi bị dính lên ba đường băng dính trắng. Nửa đêm thế này, nếu Lâm Phi làm đầu tóc bù xù lên một chút mà ra ngoài thì một số người nhát gan nhất định sẽ bị dọa chết khiếp.
Thế nhưng, chủ tịch Mộ chẳng hề để tâm chuyện này, phủi nhẹ đôi tay ngọc ngà, như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710049/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.