“Vợ anh nghĩ gì vậy, ăn cơm thôi!”
Không biết từ lúc nào, Lâm Phi đã đứng trước mặt Mộ San San, ghé sát mặt vào cô cười hớn hở.
“A…”
Mộ San San kêu lên kinh hãi, rồi bất giác lùi sau hai bước, gương mặt tinh tế tới hoàn mỹ hiện rõ vẻ sợ sệt.
“Anh có đáng sợ như thế không, đi thôi, ăn cơm thôi.”
Dáng vẻ sợ hãi như chú thỏ con của Mộ San San vừa khiến Lâm Phi cạn lời, cũng vừa nhắc nhở hắn, con đường chinh phục nữ hoàng băng giá Mộ San San này còn dài đằng đẵng đó!
Nghĩ vậy, Lâm Phi cũng không để ý tới phản ứng của Mộ San San mà kéo tay Mộ San San đi thẳng tới phòng ăn.
“Như vậy mới giống vợ chồng chứ.”
Dì Quế đang bày đũa ở phòng ăn, nhìn thấy hai vợ chồng tay trong tay đi về phía này mà mát lòng mát dạ.
Mộ San San bị câu nói của dì Quế bừng tỉnh, đôi má trắng ngần đỏ ửng, đôi mắt đẹp càng không giấu nổi vẻ ngại ngùng.
Mộ San San không mặt dày mày dặn như Lâm Phi nên bị dì Quế nhìn vậy, vừa thẹn lại vừa giận, định rút tay về nhưng khổ nỗi Lâm Phi cứ nắm chặt không buông, rõ ràng như không cho Mộ San San cơ hội buông tay hắn.
Mộ San San thử mấy lần nhưng đều không thể rút tay, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Lâm Phi đã tràn đầy khí lạnh.
Cảm nhận được sát khí trùng trùng trong mắt Mộ San San, lại vừa đúng lúc hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710045/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.