Quả nhiên Thẩm Bội Ni vừa dứt lời, Lăng Vi Vi đã vội vàng lắc đầu xua tay: “Chị Thẩm à, tôi nghĩ chị hiểu lầm rồi. Tôi đương nhiên giơ cả hai tay tán thành chị tìm thư ký nhưng bản thân tôi cho rằng, Lâm Phi không thích hợp làm thư ký của chị.”
“Ồ, xin lắng tai nghe.”
Đôi lông mày tự vẽ của Thẩm Bội Ni khẽ nhảy lên nhìn chằm chằm Lăng Vi Vi.
“Chị Thẩm, tính Lâm Phi thế nào, chắc chị cũng rõ, bảo anh ta làm thư ký cho chị, e là chỉ thêm rắc rối cho chị rồi lại ảnh hưởng tới hiệu suất làm việc của chị thôi.”
“Theo như cách nói này của trưởng phòng Lăng, Lâm Phi làm thư ký cho cô, e là cũng sẽ ảnh hưởng tới hiệu suất công việc của cô chứ nhỉ, trưởng phòng Lăng. Nhưng mà chúng ta là người cầm trịch của phòng hành chính tổng hợp, Lâm Phi mà ảnh hưởng tới hiệu suất công việc của cô cũng chính là ảnh hưởng tới sự vận hành của cả một phòng. Vì không để Lâm Phi gây ảnh hưởng tới phòng chúng ta, tôi cảm thấy vẫn nên sắp xếp Lâm Phi tới bên cạnh tôi thì tốt hơn, tôi sẽ trông chừng cậu ta.”
Thẩm Bội Ni nở nụ cười tươi thong thả đi về phía Lâm Phi, không ngại ngần khoác tay hắn, dựa lên người hắn như chú chim nhỏ dựa vào con người, đầu ghé hờ lên vai Lâm Phi.
Cơ thể trưởng thành nở nang lại vô cùng yêu kiều của Thẩm Bội Ni cứ dính gần như vậy, hương thơm của người phụ nữ từng trải len lỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710018/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.