Mộ San San cho rằng cô ta chủ động từ bỏ sự dè dặt, bỏ đi thái độ vốn có của mình thì chí ít Lâm Phi không tiến bộ nhanh chóng thì ít nhiều cũng sẽ tiến bộ phần nào.
Đã từng có tiền lệ gọi điện cho Lâm Phi về nhà ăn cơm nên Mộ San San cho rằng mình đã nói rõ ràng với hắn rồi.
Lâm Phi đã đến đây sống cùng Mộ San San thì kể cả có việc không thể về nhà cũng phải gọi cuộc điện thoại thông báo.
Nói thế nào thì Mộ San San cũng là vợ hợp pháp của hắn, đến sự tôn trọng tối thiểu này hắn cũng phải có chứ.
Khi nãy chờ bốn tiếng đồng hồ, thực ra là Mộ San San chờ Lâm Phi về hoặc là chờ một cuộc điện thoại của hắn.
Thực thế cả hai điều đó đều không xảy ra.
“Cậu chủ cũng thật là, không biết đường gọi điện về. Không được, tôi phải gọi hỏi cậu chủ xem cậu ấy đang làm gì, có còn coi cái nhà này là nhà nữa không.”
Với tính cách của dì Quế còn thấy khó chịu, muốn gọi điện thoại cho Lâm Phi hỏi tội.
“Dì Quế, dì ngồi xuống, ăn cơm đi.”
Mộ San San hơi ngẩng đầu, trong đôi mắt cô ta chất chữa sự lạnh lùng, cô ta nói từng từng từ chữ một.
“Ai, sao người trẻ lại không hiểu trân trọng những ngày tháng bên nhau chứ.”
Dì Quế chăm sóc Mộ San San cũng bao nhiêu năm rồi, sao không hiểu tính cách của Mộ San San chứ.
Dì Quế có thể nhận ra Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuu-duong-binh-vuong/2710005/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.